Trong bóng tối của hành lang trắng bệnh, giọng máy móc vang lên:
> “Chào mừng người chơi – số hiệu 013. Chuẩn bị tiến vào phó bản đầu tiên: 【Thành Phố Gương】.”
Một thân thể xuất hiện giữa không gian.
Đó là một người con trai có mái tóc trắng bạc mượt, mắt xanh dương như pha lê, dáng cao, vóc người hơi gầy, da trắng, gương mặt tỏa sáng như thiên thần.
Mọi người xung quanh kinh ngạc.
> “Là ai vậy?”
“Mới vô mà nhìn như minh tinh…”
Cậu ta cúi đầu, nở nụ cười dịu dàng như gió xuân:
> “Xin chào. Tôi là Tô Diệc – tiến sĩ vật lý lượng tử, hơi không giỏi đánh nhau, mong mọi người giúp đỡ.”
Nụ cười ấy khiến những người chơi dày dạn nhất cũng mềm lòng.
Một cô gái thầm thì:
> “Thật ngoan… chắc chắn là thụ…”
Nhưng ba phút sau — khi họ đang bàn chiến thuật, một người chơi nam chợt vỗ vai Tô Diệc, cười cợt:
> “Ngoan như vậy thì đi theo tôi, tôi bảo vệ cậu.”
Trong khoảnh khắc ấy…
Toàn thân “Tô Diệc” chấn động.
Một làn sương đen như bóng ma tràn qua ánh mắt cậu, kéo theo một sự thay đổi kinh hoàng.
Làn da nhợt nhạt trở nên tái lạnh.
Đôi mắt đổi sang màu đỏ đậm như máu.
Mái tóc bạc chuyển thành đen nhánh, rối tung, chạm vai.
Gương mặt ấy không còn ngây thơ, mà sắc bén, lạnh lẽo, như một lưỡi dao giết người từng giây.
> “Cậu là ai…?” — người chơi kia rít lên.
Hắn nhìn người đó.
Khóe môi cong lên, nụ cười điên cuồng, nguy hiểm:
> “Tôi là 013. Người khác gọi tôi là ‘Quỷ’.
Tên thật? Còn chưa đủ quen để biết.”
Hắn vươn tay… bẻ gãy cổ người chơi kia như gãy một cái bút chì.
Tất cả người chơi còn lại sững sờ, thét lên.
> “Là boss à? Không phải người chơi! Không thể nào—!”
Ngay khi hệ thống sắp khóa tài khoản, giọng cũ dịu dàng vang lên trong đầu hắn:
> 【Anh… giết người rồi đấy. Không nhường người ta 5 giây giải thích à?】
> 【Ngậm miệng. Đụng em là chết.】
> 【Thế... em ra mặt lại được không?】
> 【Không. Tụi nó còn chưa biết gương mặt em không cố định. Vui mà.】
---
🔁 Trong bóng tối, một người chơi hai linh hồn — một thiên thần, một ác quỷ — bước vào thế giới vô hạn lưu.
Không ai biết... sáng mai, họ sẽ phải đối diện với một gương mặt hoàn toàn khác, nở một nụ cười dịu dàng:
> “Hôm qua… tôi làm gì sai sao?”