Chu Tử Minh không biết rằng, đúng lúc bản thân đã rối như tơ vò, người đến khiến ông thêm phiền phức… lại chính là hai người đó.
Phía sau núi Lâm Ấp Sơn địa hình hiểm trở, đường sá lại khó đi, dù ngọn núi này đã được quy hoạch làm khu du lịch bao nhiêu năm nay, thì nơi này vẫn chẳng mang chút dấu vết hiện đại nào. Muốn lên núi, vẫn chỉ có một cách: hai chân. Tất cả vật dụng cần thiết trong núi cũng đều phải dùng sức người khuân vác.
Đường núi ngoằn ngoèo và hẹp, ngoài đôi chân ra thì bất kể là một bánh xe hay hai bánh xe, cũng đều không đi được.
Lúc Lục Tư Viễn và nhóm người đi vào cũng là đi bộ vào. Khi ấy tuyết chưa lớn, nghĩ là thời điểm này trong năm cùng lắm chỉ có một trận tuyết nhỏ, cũng không ai để tâm, càng không chuẩn bị gì gọi là thiết bị khẩn cấp dùng cho băng tuyết.
Ai mà ngờ, ngay đêm đầu tiên khi họ vào núi thì bão tuyết đã ập đến, cả đêm không ngừng. Tuyết lớn phủ dày khiến con đường độc đạo bị chôn vùi hoàn toàn.
Những người đi cùng không dám để Lục Tư Viễn mạo hiểm băng tuyết xuống núi. Lỡ có chuyện, bọn họ không ai gánh nổi trách nhiệm. Thế là hết lời khuyên bảo, nói chờ tuyết ngừng rồi hẵng đi. Nhưng không ai ngờ, cơn bão tuyết này lại không hề có ý định dừng lại. Con đường duy nhất bị vùi sâu, họ cũng hoàn toàn bị mắc kẹt lại đây, mất nước, mất điện.
Lục Tư Viễn trằn trọc gần như suốt cả đêm, càng nằm càng tỉnh, đến cuối cùng thì dứt khoát mở mắt trừng trừng nhìn lên trần nhà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play