Hiển nhiên, vị thị trưởng Lục đã quá quen với những kẻ nói năng hồ đồ kiểu này.
“Đệt mẹ mày! Mày có giỏi mồm đến đâu thì cũng phải đền xe cho ông mày!” Gã đàn ông lùn lùn, béo tròn kia tức giận nhảy dựng lên.
“Tôi đã nói rồi, ông nội tôi mất lâu rồi, chẳng lẽ tổ tiên nhà tôi thì là ngoại lệ?”
“……”
Lại một lần nữa, gã đàn ông đó tức đến mức không kìm được, đá mạnh một phát vào cánh cửa xe của Lục Tư Viễn. Tuy xe không phải quá đắt, nhưng hắn làm thế chỉ để hả giận.
Có lẽ do cân nặng, cú đá ấy khiến cánh cửa xe lõm hẳn vào một mảng và rõ ràng, gã lùn đạt được “thành tựu” rồi.
“Mồm giỏi thì sao? Tao nói cho mày biết, ở Tân Hải này, ai đụng tới tao kể cả mày là bố thiên hạ tao cũng khiến mày không sống nổi!”
Sau cú đá, hắn ta đứng đó vênh váo ngước nhìn Lục Tư Viễn cao hơn hắn gần hai cái đầu.
“Vị tiên sinh này, anh chắc chắn đây là lỗi bên chúng tôi sao?” Lục Mẫn chau mày nhìn phần đuôi xe bị móp, hơi khó chịu hỏi lại.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play