Bàng Thiên Bá đưa tay xoa lên cái đầu trọc bóng loáng của mình mấy cái, ánh mắt nặng nề trầm ngâm đảo qua đảo lại:
“Bọn họ sao tự dưng lại nhảy vào cái ao nước nhỏ như Tân Hải này khuấy cho đục? Một nơi nhỏ bé thế này, sao lại lọt vào mắt xanh của mấy con cá mập như thế?”
Bàng Mộng Mai nhún vai:
“Ba hỏi con thì con biết hỏi ai? Viễn Đông đâu phải là sân sau nhà mình, muốn đến thì đến, muốn đi thì đi, còn chẳng thèm giấu giếm gì.”
Ai mà chẳng biết trong thương trường, đối thủ cùng ngành là tử địch. Có kế hoạch gì thì thà nói cho chó nghe chứ cũng chẳng bao giờ nói cho đối thủ biết.
Dù nói thật ra, hai bên còn chưa được gọi là “cùng ngành”, nhưng một khi tranh chấp lợi ích đã bắt đầu thì chẳng còn gì gọi là hữu hảo.
Bàng Thiên Bá tựa người vào lưng ghế, như chợt nhớ ra điều gì:
“Hôm đấu giá hôm đó, ai đại diện bên họ ra mặt?”
“Không biết, trong danh sách lãnh đạo cấp cao của Viễn Đông hoàn toàn không có người này.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT