Lâm Vũ Tinh thấy thím đã nhận lấy, rồi mới lên tiếng, "A thẩm, cha cháu bảo trưởng thôn tối đến nhà cháu ăn cơm."
"Lão Đại ca thật là có tâm, được, ta sẽ nói cho hắn biết, cháu chờ một chút, ta lấy cho cháu ít đồ quay lại." Vân phu lang cũng không thật sự lấy không, định quay người vào nhà.
"A thẩm, hàng xóm làng giềng này ai cần tính toán nhiều như vậy, cha cháu bên kia còn bận hơn đó, cháu đi về trước." Lâm Vũ Tinh nói xong cũng vội vàng chạy.
"Ca nhi này thật sự là..." Lâm Lục Nhiếp phu lang cười lắc đầu, cũng không đuổi kịp. Sau này nhà họ có phiền toái thì cứ để đương gia giúp đỡ nhiều hơn đi.
Lâm Vũ Tinh trở về lúc cha cậu cũng đã về rồi, trên tay còn cầm một cái cải xanh tươi non, vừa nhìn chính là mới hái xuống.
"Cha, rau này?" Thực ra Lâm Vũ Tinh không cần hỏi cũng biết chắc là thím Triệu nhà hắn lấy, dù sao nhà họ cũng không có loại rau này.
"Thím Triệu nhà con lấy cho đó." Tống Khánh Hạ đáy mắt toàn là ý cười. Hắn cầm thịt qua đó, người trong thôn đều nhìn thấy, ai cũng nói hắn sinh được ca nhi tốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play