Câu nói này của lão phu lang quả thực là đổi trắng thay đen. Bên họ ầm ĩ như vậy, nhà bên cạnh cũng nghe rõ ràng rồi, bây giờ lại đánh lận con đen là có ý gì?
"Bà nội, cha cháu khi nào bắt nạt cháu trai? Từ đầu đến cuối, đều là cái anh trai này đang bắt nạt đứa em trai là cháu đây." Lâm Vũ Tinh cười như không cười nhìn bà thím bên cạnh bà nội.
Cậu biết tất cả những chuyện này đều do bà thím này từ giữa giở trò, mà bà nội trọng tiểu tử khinh ca nhi, tự nhiên sẽ bị dắt mũi. Đương nhiên, lão ma ma này cũng không phải là người lương thiện gì.
Lan ca nhi càng khóc càng oan ức, càng thương tâm. Cậu ta đứt quãng nói, "Bà nội, Vũ ca nhi nói tất cả những chuyện này đều là do dì, đều là..." Cậu ta thật sự không biết giải thích thế nào, chỉ nhìn chằm chằm Lâm Vũ Tinh.
Lâm gia thẩm mặt mày tối sầm, còn bà nội thì không khách khí chỉ trích, "Vũ ca nhi, mày chính là như vậy đối xử với trưởng bối sao? Không có bằng chứng mà đã nói xấu dì mày không phải, quy củ này là ai dạy cho mày?"
"Quả nhiên là đồ sao chổi không sinh được tiểu tử, liên tục sinh năm đứa ca nhi, dĩ nhiên còn..." Lão phu lang tức đến sôi máu mắng, chỉ là nhận ra mình vừa nói cái gì, lập tức ngậm miệng lại.
Lâm Vũ Tinh cũng không phải kẻ ngốc, làm sao lại không nghe ra được ý nghĩa ngụ ý trong lời nói đó. Thế nhưng hiện tại cũng không phải lúc truy hỏi chuyện này, dù sao cậu là vãn bối, sao có thể chất vấn bà nội trước mặt nhiều người như vậy chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play