Ân Tu thu lại tầm mắt, liếc nhìn Lê Mặc đang đứng bên cạnh. Nếu bây giờ anh có thể nhìn thấy xúc tu, nhất định sẽ thấy vô số xúc tu đang vẫy vẫy xung quanh anh một cách đầy phấn khích, sức căng và áp lực vô hình đó gần như chưa bao giờ biến mất.
Có lẽ Chung Mộ đã nhận ra điều này nên mới khuyên Ân Tu chú ý giữ gìn sức khỏe, dù sao trông mặt Lê Mặc cũng như thể có thể ăn thịt người bất cứ lúc nào.
“Trời sắp tối rồi, lấy quan tài ra, đi ngủ thôi.” Ân Tu lạnh nhạt quay đầu đi, phớt lờ ánh mắt đầy nhiệt tình của Lê Mặc.
Còn phải tới Trường Sinh Thành, còn chưa tìm thấy thần, mọi thứ vẫn chưa ổn định, anh không có thời gian để đáp lại những hành động muốn thực hiện của Lê Mặc, nhưng tương lai của họ còn rất dài, không vội vào lúc này.
Loáng một cái, Lê Mặc đã lén lút lấy quan tài ra, đặt ngay ngắn trước mặt Ân Tu, “Bạn trai, ngủ đi.”
Chỉ cần được ở bên người mình yêu, hắn đã cảm thấy vui vẻ rồi, đâu bận tâm đến những gì Ân Tu đang nghĩ. Ở bên nhau là đủ để hắn vui rồi, còn sự phấn khích không thể kìm nén thì phải từ từ giải tỏa thôi.
Ân Tu nằm vào quan tài, Lê Mặc cũng thuận thế trèo vào theo. Trước khi ngủ, Ân Tu lấy máy liên lạc của Diệp Thiên Huyền ra, định liên lạc với anh ta một chút trước khi tới Trường Sinh Thành.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play