Suy nghĩ của gã ta thậm chí không hề che giấu, thể hiện rõ trên mặt, ghét bỏ như thấy kẻ thù vậy.
Chung Mộ nhìn tư tế và đứa trẻ trong nhà, rồi lại nhìn người đàn ông này. Sững sờ một lúc, có chút không thể tin được, “Tại sao vậy? Tại sao ngay cả người nhà cũng có thể dễ dàng lãng quên như vậy?”
“Gia đình, bạn bè, người yêu, chẳng phải đó là những mối quan hệ quan trọng đối với mỗi người sao?” Chung Mộ cầm rìu đứng thẳng người lên, nhìn chằm chằm người đàn ông với vẻ mặt khó hiểu, “Ông có thể dễ dàng quên đi, ông có nghĩ đến cảm giác của người bị lãng quên không?”
Người đàn ông nhìn người phụ nữ, rồi lại nhìn Chung Mộ. Với tình trạng hiện tại của Thành Lãng Quên, gã ta đại khái hiểu Chung Mộ đang nói gì, không nhịn được kéo khóe miệng, “Hừ… có thể quên đi, chứng tỏ cũng không phải là người quan trọng. Đã chọn quên đi rồi, cô ta có cảm giác gì thì liên quan gì đến tôi.”
Sự lạnh lùng mà người đàn ông thốt ra vô cùng lạnh lùng và chí mạng. Đừng nói tư tế, ngay cả Chung Mộ nghe xong cũng thấy lạnh lẽo trong lòng, cau mày thật chặt.
“Tôi không thích lời nói này của ông, tôi cũng không thích con người ông.” Tay anh cầm rìu có chút trắng bệch, “Tôi không thích giết người, nhưng tôi thật sự cảm thấy ông không xứng đáng sống đến cuối cùng.”
“Nghĩ đến việc Thành Lãng Quên nếu thật sự có một ngày giải quyết được sự hỗn loạn, mà ông vẫn còn sống, tôi thấy toàn thân khó chịu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play