Trong phòng Tề Văn Cẩm không thắp đèn, tối om như mực, khiến hạ nhân bước vào chẳng thể nhìn rõ vẻ mặt của chủ nhân. Chỉ mơ hồ thấy bóng dáng bên chiếc bàn nhỏ, lặng lẽ bất động.
“Đại nhân,” hạ nhân khẽ gọi.
“Ừm,” Tề Văn Cẩm đáp, giọng nói trầm thấp vang lên trong không gian tĩnh lặng, mang theo chút gì đó u ám, gần như quỷ dị.
“Phu nhân cùng thiếu gia đã trở về,” hạ nhân bẩm báo.
Sáng sớm, Tề Văn Cẩm đã ra lệnh, hễ phu nhân về phủ thì phải lập tức thông báo cho hắn. Vì thế, ngay khi Thích Ngọc vừa bước chân vào phủ, hạ nhân đã vội vã đến đây.
Nghe tin, Tề Văn Cẩm khẽ liếc ra ngoài, nhìn sắc trời dần tối. “Ta biết rồi, ngươi lui xuống đi,” hắn nói, giọng điềm tĩnh.
May thay, nàng đã trở về. Tề Văn Cẩm thầm nghĩ, có Tề Chiêu bên cạnh, hẳn Thích Ngọc sẽ có chút e dè, không dám làm điều gì quá đáng với Lý Toản. Phải, chắc chắn là vậy. Lý Toản có lẽ chỉ muốn gặp đứa nhỏ, nên mới ép Thích Ngọc đưa cậu bé ra ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT