“Mẫu thân, tay người làm sao vậy?” Tề Chiêu cúi đầu, ánh mắt cậu bé thoáng dừng lại ở bàn tay được băng bó của mẫu thân, lo lắng hỏi.
Tề Văn Cẩm nghe vậy cũng lập tức nhìn qua, sắc mặt khẽ biến. Hắn vội bước tới, nắm lấy tay nàng, giọng đầy quan tâm: “Sao thế này? Nàng bị thương à?”
Lý Toản đứng bên, nghe câu hỏi của Tề Văn Cẩm, không kìm được mà cười lạnh một tiếng, giọng mang theo chút châm chọc: “Sao thế này? Tề đại nhân không tự hỏi chính mình đi? Chủ mẫu Tề gia, chỉ muốn ra khỏi phòng thôi mà còn bị ngăn cản. Đám hạ nhân kia cũng dám làm tổn thương chủ tử như vậy.”
Sắc mặt Tề Văn Cẩm lập tức trầm xuống, ánh mắt thoáng u ám.
Tề Chiêu nghe không hiểu rõ, chỉ tò mò nhìn về phía phụ thân. Thích Ngọc thấy vậy, vội vàng lên tiếng xoa dịu: “Chỉ là hạ nhân vô ý phạm lỗi thôi, là ta quản giáo không nghiêm.” Nàng nói xong, đưa tay xoa đầu Tề Chiêu, dịu dàng trấn an: “Đừng lo, không phải vết thương nghiêm trọng gì đâu, chỉ là một vết cắt nhỏ.”
Nàng không muốn để chuyện giữa mình và Tề Văn Cẩm lộ ra trước mặt Tề Chiêu, nên cố ý che chở cho hắn, đồng thời phớt lờ ánh mắt sắc lạnh mà Lý Toản đang nhìn nàng.
Chợt, Lý Toản đổi giọng, phá tan không khí căng thẳng: “Nói đến, cũng sắp đến giờ dùng bữa trưa rồi, phải không?” Hắn vừa nói vừa cất bước đi ra ngoài, giọng điệu thoải mái: “Cơm trưa phủ Tề thượng thư có gì đặc biệt không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play