Suốt một đêm, Tề phủ chìm trong không khí ồn ào náo loạn.
Dù Tề Đại Niên đã “mắc bệnh” từ lâu, nhưng sự ra đi đột ngột của ông vẫn khiến cả Tề phủ dậy sóng, như thể một cơn bão lớn ập đến. Tề Văn Cẩm bận rộn không ngừng. Hắn giờ đây là người đứng đầu Tề gia, và khi phụ thân qua đời, mọi trọng trách đều đặt lên vai hắn. Hơn nữa, với tình trạng của Tề Đại Niên khi mất, việc lo liệu hậu sự chắc chắn sẽ đòi hỏi không ít công sức để che giấu sự thật.
Nhưng tất cả những chuyện ấy chẳng hề liên quan đến Thích Ngọc.
Nàng ngồi lặng lẽ trong phòng, nơi ánh mặt trời dịu dàng len lỏi qua khung cửa. Trong đầu nàng, những lời của Tề Đại Niên và Tề Văn Cẩm không ngừng vang vọng, lặp đi lặp lại như muốn khắc sâu vào tâm trí. Dù huynh trưởng nàng đã qua đời, và Tề Đại Niên là kẻ chủ mưu, nhưng liệu có thật sự chỉ có mình ông ta? Nếu còn những kẻ đồng phạm khác, nàng có thể cứ thế mà bỏ qua, vờ như không biết rồi rời đi sao?
Liệu nàng có thể để mặc những kẻ ấy ung dung ngoài vòng pháp luật?
Thích Ngọc đưa tay định cầm chén trà trên bàn, nhưng tiếng va chạm nhẹ của đồ sứ khiến nàng giật mình nhận ra tay mình đang run rẩy.
“Ngươi nghĩ huynh trưởng ngươi thực sự thanh cao như ngươi tưởng sao?” Lời nói của Tề Đại Niên vẫn còn văng vẳng bên tai nàng, sắc bén như mũi dao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT