Tâm trạng của Lý Toản, kỳ thực, không hề dễ chịu chút nào.
Hắn đã đứng chờ trong căn phòng này được một lúc. Khắp nơi trong phòng đều mang dấu vết của cuộc sống thường nhật: quyển sách được lật mở trên bàn, hộp trang điểm để ngỏ trên giá, và tất nhiên, không chỉ có dấu ấn của Thích Ngọc, mà còn cả những thứ thuộc về Tề Văn Cẩm.
Hai chữ “thê tử” từng xuất hiện trên tấu chương giờ đây bỗng trở nên rõ ràng và chân thực đến lạ. Dù có chút hứng thú với nàng, Lý Toản chưa từng nghĩ đến việc nâng Thích Ngọc lên vị trí thê tử của mình. Nhưng… hắn cũng không thể để nàng thuộc về người khác.
Có lẽ, chính điều này đã khiến tâm tình hắn trở nên khó chịu như vậy.
Thế nên, vào khoảnh khắc này, khi hắn bị một hành động đơn giản của nàng khơi dậy cảm xúc, Lý Toản không khỏi cảm thấy có chút hoang đường. Chỉ một cử chỉ nuốt nhẹ khiến yết hầu nàng khẽ động, vậy mà lại làm lộ ra những ý nghĩ thoáng qua trong đầu hắn. Như thể một cánh cửa bí mật vừa được mở ra, dục vọng trong căn phòng kín như bưng này lại bắt đầu tự do sinh sôi.
“Ngươi định đứng mãi ở đó sao?” Lý Toản lên tiếng, giọng trầm thấp che giấu sự khô khốc vừa thoáng qua trong cổ họng.
Hai người cứ thế nhìn nhau, ánh mắt giao nhau trong không khí căng thẳng. Cuối cùng, vẫn là Lý Toản động trước. Thích Ngọc vẫn giữ nguyên tư thế tựa lưng vào cửa, đôi tay đặt phía sau, như đang cân nhắc điều gì. Trước mặt nàng, dường như có vô số con đường, nhưng mỗi lối đi đều dẫn tới một vực sâu không rõ đích đến. Mà người đứng trước nàng, không nghi ngờ gì, chính là nhân tố quan trọng nhất, người có thể quyết định cả ván cờ này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play