Thích Ngọc đã chìm vào giấc ngủ lần nữa. Tề Văn Cẩm ngồi bên mép giường, lặng lẽ ngắm nhìn dung nhan nàng khi say ngủ.
“A Ngọc, đừng trách ta xen vào, là nàng ta nợ nàng, nợ đứa nhỏ của chúng ta.”
Làm sao có thể không hận? Hận nàng ta, cũng hận chính mình.
Hắn không xốc chăn lên, chỉ lặng lẽ nằm xuống bên cạnh Thích Ngọc.
Trong khi đó, tại viện của Lục Bạch Vi, cảnh tượng lại hoàn toàn trái ngược.
Lục Bạch Vi nằm trên giường, cơn đau khiến tóc nàng ta ướt đẫm mồ hôi. Nhưng nỗi đau thể xác ấy chẳng thể sánh bằng sự đau đớn trong lòng.
Dưới thân nàng ta, máu không ngừng chảy, như thể đang mang đi đứa nhỏ của nàng ta, mang đi chút hy vọng cuối cùng còn sót lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play