Thích Ngọc trở về phủ, đầu vẫn còn nhức nhối.
Nàng đưa tay xoa huyệt thái dương, trong lòng không chút ký ức về việc mình đã say rượu. May thay, tửu lượng của nàng vốn không tệ, chắc hẳn không làm điều gì thất lễ. Bất chợt, một mùi hương kỳ lạ thoáng qua trong tâm trí nàng, nhưng nàng nhanh chóng gạt đi.
Chắc chỉ là ảo giác, nàng thầm nghĩ.
“Phu nhân,” Thu Dung từ ngoài bước vào, giọng nhẹ nhàng, “Đây là canh giải rượu, mời ngài dùng một chén. Ngoài ra, còn có thư từ Thanh Châu gửi đến.”
Thích Ngọc nhận bát canh giải rượu, khẽ khuấy bằng muỗng, miệng hỏi: “Tề Văn Cẩm vẫn chưa trở về sao?”
“Chưa ạ,” Thu Dung đáp.
Hoàng thượng mấy ngày trước vừa phạt Tề Văn Cẩm, giờ lại giao cho hắn một nhiệm vụ bí mật nào đó. Thích Ngọc trầm ngâm một lúc, cố suy nghĩ nhưng không tài nào đoán được ý tứ của hoàng thượng. Nàng cúi đầu, quyết định không nghĩ đến những chuyện đau đầu ấy nữa, uống hơn nửa bát canh rồi mở bức thư Thu Dung đưa tới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play