“Phu nhân đã về chưa?”
Tề Văn Cẩm lần nữa cất tiếng hỏi, giọng điệu lộ rõ vẻ nôn nóng. Đây chẳng phải lần đầu hắn hỏi câu này, nhưng đáp án nhận được vẫn không ngoài dự liệu.
“Thưa đại nhân, vẫn chưa về ạ,” hạ nhân cung kính đáp.
Tề Văn Cẩm siết chặt hàm răng, không phải vì vết thương trên thân thể đau đớn, mà bởi lòng ngực như đang bị thiêu đốt bởi sự bồn chồn.
Vừa rồi, người hắn phái đi theo dõi Thích Ngọc đã trở về bẩm báo. Họ nói rằng phu nhân đã gặp lại nam nhân từng cứu nàng trước đây. Hai người cùng ngồi trong một quán trà, uống trà, trò chuyện, trông có vẻ rất vui vẻ.
Trò chuyện rất vui vẻ…
Câu nói ấy như lưỡi dao sắc nhọn, khiến Tề Văn Cẩm cảm thấy vết thương trên thân chẳng còn đau đớn nữa. Cơn đau và ngứa ran đã chuyển dời, len lỏi vào sâu trong tim hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT