Sắc mặt Lý Toản thoáng chốc cứng đờ.
Người kia dường như chỉ cần xuất hiện là đủ khiến lòng người chấn động.
Lý Sóc không hề nhận ra sự khác thường của phụ hoàng. Cậu bé mải mê nói tiếp: “Tề phu nhân vì nhi thần mà bệnh nặng kéo dài, trong lòng nhi thần vô cùng áy náy, luôn cảm thấy cần ban thưởng gì đó.”
Kỳ thực, phần thưởng đã được ban thưởng từ lâu.
Dù là Lý Toản hay Tô Dung, cả hai đều từng ban thưởng. Nhưng đó là trước khi Lý Toản bắt đầu nghi ngờ về thân phận của Thích Ngọc. Vì thế, khi nghe Lý Sóc nhắc đến, hắn trầm ngâm một lát, rồi thuận miệng hỏi: “Con muốn ban thưởng cái gì?”
Lý Sóc dường như không ngờ phụ hoàng lại đồng ý nhanh chóng đến vậy. Trong mắt cậu bé lóe lên niềm vui: “Nếu là nhi thần muốn ban thưởng, vật phẩm dĩ nhiên do nhi thần chi ra. Chỉ là nhi thần nghe mẫu hậu kể, Tề phu nhân vốn thể chất âm hàn, nên nhi thần muốn xin phụ hoàng ban thêm một khối noãn ngọc.”
Lý Toản nhìn chằm chằm con trai hồi lâu, đến mức Lý Sóc bắt đầu lúng túng, cúi đầu tự hỏi liệu là mình đã nói sai điều gì. Lúc này, hắn mới chậm rãi mở miệng: “Con suy nghĩ thật chu đáo.” Hắn ngừng một chút, rồi nói tiếp: “Vậy cứ theo ý con mà làm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play