Dù Tề Văn Cẩm đã hạ lệnh cấm lan truyền chuyện xảy ra đêm hôm trước, nhưng trong phủ vẫn không tránh khỏi những lời đồn đại râm ran.
Người đầu tiên tìm đến Thích Ngọc chính là Tề lão phu nhân.
“Lão gia đến viện của con gây náo loạn, ta đã nghe nói cả rồi.” Tề lão phu nhân vẫn nở nụ cười, nhưng ánh mắt không còn chút tin tưởng hay từ ái như ngày thường. “A Ngọc, ta tin con, nhưng không có lửa thì làm sao có khói? Rốt cuộc chuyện này là thế nào, con hãy nói thật với ta.”
Bà miệng nói tin tưởng, lời lẽ chân thành, nhưng Thích Ngọc sớm đã nhìn thấu sự nghi ngờ trong mắt bà. Nàng không chút ngạc nhiên, bởi nếu nàng dám khẳng định những lời Tề Đại Niên nói đều là sự thật, vị mẹ chồng vốn luôn thân thiết với nàng này sẽ lập tức trở mặt không chút do dự.
Nhưng Thích Ngọc chẳng cảm thấy thất vọng. Cơ hội thất vọng duy nhất nàng dành cho người mẹ chồng này đã sớm dùng từ lâu.
Nàng chậm rãi đặt chén trà xuống, không nhanh không chậm đáp lời: “Nếu mẫu thân đã biết chuyện đêm qua, hẳn cũng nghe được những gì phụ thân đã nói.”
Nàng ngước mắt nhìn Tề lão phu nhân, lặp lại lời Tề Đại Niên: “Phụ thân nói, ông không chỉ có một mình đại nhân là con trai, và cũng không định giao toàn bộ gia sản Tề gia cho đại nhân.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play