Thích Ngọc bước đến cổng Tề phủ.
Tin tức về việc nàng và Tề Văn Cẩm hòa ly quả nhiên đã truyền đến Thanh Châu. Tề Văn Cẩm vừa rời đi, cả Tề gia lập tức biết được chuyện hai người đã chia tay. Lão phu nhân tức giận không nhẹ, mắng con trai mình sao lại hồ đồ như vậy, một cuộc hôn nhân tốt như thế, sao lại để đến mức hòa ly?
Bà ta đương nhiên cho rằng Tề Văn Cẩm đã bỏ Thích Ngọc.
Vì thế, dù có bực bội đôi câu, lão phu nhân cũng không quá đau lòng. Dẫu sao, trong mắt bà ta, Thích Ngọc đã bị bỏ, chẳng còn liên quan gì đến Tề gia.
Nhưng sự tức giận thực sự chỉ bắt đầu khi Thích Ngọc xuất hiện trước cổng Tề phủ, đòi tính toán rõ ràng mọi chuyện. Lão phu nhân, vốn còn tỏ vẻ bất bình thay nàng, lập tức đổi sắc mặt, đôi mày nhíu chặt, ánh mắt lạnh lùng.
“Ngươi đang nói gì vậy?” Lão phu nhân giọng đanh lại, “Của hồi môn ngươi mang đến khi thành thân, muốn lấy lại thì cứ lấy. Nhưng những cửa tiệm, đất đai kia, giờ đã là của Tề gia!”
Thích Ngọc khẽ mỉm cười, ánh mắt bình thản: “Những thứ đó, quả thật không phải của hồi môn ta mang tới khi thành thân. Nhưng… nếu ta nhớ không lầm, chúng vốn được Tề lão gia tiếp quản dưới danh nghĩa giữ hộ cho ta, đúng không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play