Tề gia phân thành mấy nhóm, lần lượt trở về Thanh Châu.
Tề Văn Cẩm là người rời đi cuối cùng, vừa kịp trước thời hạn mà Lý Toản đặt ra.
Sáng sớm, khi Thu Dung bước vào hầu hạ Thích Ngọc rời giường, nàng ấy khẽ nhắc: “Đại nhân đang đứng ngoài cửa.” Sau một thoáng do dự, nàng ấy vẫn thành thật nói thêm: “Ngài ấy đứng suốt cả đêm. Tối qua, khi biết phu nhân đã ngủ, ngài ấy không vào, nhưng cũng không rời đi.”
Thích Ngọc nghe xong, thần sắc không đổi, chỉ nhàn nhạt hỏi: “Không phải nói Chiêu nhi đã đi tìm hắn sao?”
Thu Dung thở dài: “Đại nhân bảo rằng thiếu gia đã ngủ, nên ngài ấy mới ra ngoài.”
Tối qua, Tề Chiêu thực ra đã đến tìm Thích Ngọc trước, hỏi nàng vì sao cả nhà đều phải trở về Thanh Châu, chỉ để lại nó và mẫu thân ở lại kinh thành.
“Chiêu nhi không thích kinh thành sao?” Thích Ngọc hiếm hoi lộ ra nụ cười dịu dàng: “Chơi cùng Nhị hoàng tử không vui à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play