(4)
Chuyến đi thực tế Nam Đại Lục chỉ là cái cớ, trên thực tế, vị Bậc Thầy Con Rối mới lên cấp này chủ yếu muốn tìm vài tên cướp biển may mắn để biến thành con rối.
Sức mạnh của Bậc Thầy Con Rối phần lớn phụ thuộc vào chất lượng con rối. Hắn không muốn lặp lại vết xe đổ của tiền bối cùng con đường Rosago - trở thành một Bậc Thầy Con Rối bất đắc dĩ phải tự mình chiến đấu tay đôi rồi bị một kẻ danh sách thấp hơn ám toán...
Những tên cướp biển đủ tư cách làm con rối đương nhiên không cùng loại với mấy kẻ hắn ném cho găng tay đỏ. Chàng thanh niên đặt mục tiêu vào mấy vị Tướng Hải Tặc có giá trị treo thưởng năm chữ số, chỉ là người danh sách 5 không dễ tính toán như vậy, cần phải lên kế hoạch cẩn thận.
Lần ám sát Ngài X trước đây chính là bài học xương máu, dù đối thủ thuộc con đường "Học Đồ" không giỏi chiến đấu lại còn tìm được trợ thủ đắc lực, Klein vẫn suýt chút nữa mất mạng. Nhưng thu hoạch lần đó rất phong phú, nếu không chăn dắt được linh hồn Nhà Lữ Hành, hành động của hắn sẽ bị hạn chế rất nhiều, căn bản không thể vừa duy trì thân phận giảng viên lịch sử vừa nâng cao thực lực phi phàm…
“Klein?”
Nghe thấy giọng nói quen thuộc, chàng thanh niên đang tính toán cách chuyển sang hành động với danh nghĩa Thế Giới ngạc nhiên chớp mắt, quay đầu nhìn về phía đầu kia boong tàu, rồi không kìm được mà tròn mắt.
"Klein, đúng là em!" Vị học giả trung niên với làn da đồng cổ, gương mặt hiền hòa cùng đôi mắt đầy phong sương lộ rõ vẻ vui mừng không che giấu, bước về phía hắn, “Lúc đầu thầy tưởng nhìn nhầm... Sao em lại ở trên con tàu này?”
"Chào buổi sáng, thầy Azik!" Chàng thanh niên ngả mũ, hơi cúi người, “Như đã đề cập với thầy trước đây, về đề tài Đế chế Balam - em định tranh thủ kỳ nghỉ đến địa phương khảo sát vài ngày, đối chiếu với tư liệu.”
Azik Eggers lộ vẻ bất lực. "Nam Đại Lục không phải nơi an toàn." Giọng nói y phảng phất chút không tán thành, “Đáng lẽ em nên báo trước với thầy, chúng ta cùng đi. Thầy có quen biết ở đó, ít nhất cũng tốt hơn việc em lao đầu vào một mình.”
“Nhưng lần này thật trùng hợp, thầy cũng cần đến Nam Đại Lục xử lý vài việc.”
Klein nở nụ cười hơi ngại ngùng, nhưng trong lòng lại không nhịn được lẩm bẩm. Thì ra thầy cũng biết Nam Đại Lục không an toàn à, vậy mà còn dạy dỗ em…
Dĩ nhiên hắn không từ chối thiện ý của đối phương. Thầy Azik là người bình thường, có lẽ chỉ biết đến xung đột giữa thực dân và lực lượng phản kháng địa phương. Trên thực tế, Nam Đại Lục là địa bàn hoạt động của Giáo Đoàn Linh Hồn và Phái Hoa Hồng, từ những gì hắn biết, hai phe này đều là lũ điên thực thụ.
Thầy Azik cái gì cũng tốt, chỉ có điều luôn tự đẩy mình vào nguy hiểm…
May mắn là giờ mình ít nhất cũng là danh sách 5, nếu xảy ra chuyện gì, chắc cũng có thể bảo vệ được thầy ấy .
(5)
Azik vô cùng kinh ngạc.
Chuyến đi này của y hoàn toàn là tùy hứng. Những ghi chép về "Tử Thần Nhân Tạo" trong tư liệu mà "Thế Giới" cung cấp khiến y cực kỳ bận tâm, linh tính trực giác ngày càng nhạy bén cùng với sự phục hồi ký ức không ngừng cảnh báo y.
Vì vậy, y quyết định tự mình đến Nam Đại Lục tìm kiếm thêm manh mối, biết đâu còn phải gây chút rắc rối cho Giáo Đoàn Linh Hồn.
Theo kế hoạch, giảng viên lịch sử Azik sẽ đột nhiên ngã bệnh giữa đường, buộc phải dừng chân nghỉ ngơi tại một hòn đảo nhỏ. Trong khoảng thời gian đó, "Tử Thần Chấp Chính Quan" sẽ tình cờ xuất hiện ở Nam Đại Lục.
Nhưng y không ngờ lại gặp được học trò yêu quý nhất của mình trên đường đi.
Nam Đại Lục quá nguy hiểm đối với một người bình thường đam mê học thuật. Nếu chẳng may bị cuốn vào những âm mưu của Giáo Đoàn Linh Hồn, hậu quả sẽ khôn lường... May mắn là đã gặp nhau ở đây. Có lẽ cảm giác khẩn trương mơ hồ trong lòng y thời gian qua không chỉ vì Tử Thần Nhân Tạo, mà còn liên quan đến nguy hiểm mà Klein có thể gặp phải.
Azik lo lắng trong lòng, nhưng không lộ ra nét mặt, vẫn duy trì giọng điệu thư thái trò chuyện với học trò.
Đột nhiên y nhớ lại, số phận của Klein từng bị ảnh hưởng bởi thế lực phi phàm. Lúc đó ký ức của y chưa bắt đầu phục hồi, nên không nhận ra ý nghĩa đằng sau sự việc. Về sau, y phát hiện những dấu vết không hài hòa trên người Klein dần biến mất, thêm vào đó Giáo hội Nữ Thần Bóng Đêm đã thành công khống chế vị Giám mục phản bội, buộc hắn ta rời khỏi Tingen, nên tưởng rằng nguy hiểm mà chàng trai trẻ này gặp phải đã chấm dứt.
Giờ nhìn lại, việc học trò của y bị cuốn vào sự kiện Giáo hội vây bắt kẻ phản bội không phải là ngẫu nhiên. Klein rõ ràng là tuýp người dễ dính vào nguy hiểm.
Cũng may trong quá trình phục hồi ký ức, y đã nắm vững kỹ năng xuyên qua Linh Giới, nếu không sẽ không thể vừa tìm kiếm manh mối ký ức vừa ở lại Tingen bảo vệ Klein.
Tuy nhiên, dù không muốn Klein dính líu đến thế giới phi phàm nguy hiểm, y cũng không muốn dùng lời nói dối để đối phó. Nghe thấy câu hỏi của học trò, y khẽ trầm ngâm.
"Trước đây thầy từng nói với em, ký ức của thầy đã từng có vấn đề." Y nói, khéo léo thiết lập "Bức Tường Linh Tính" xung quanh để ngăn người không liên quan quấy rầy, "Gần đây, thầy nhớ lại một số chuyện, có lẽ Nam Đại Lục có manh mối về gia đình thầy."
Câu nói này hoàn toàn là sự thật, phe Hoàng Tộc của Giáo Đoàn Linh Hồn hoạt động ở Nam Đại Lục rất có thể có không ít hậu duệ của y. Chỉ là y không mấy hứng thú với chuyện nhận người thân... Nếu lãnh đạo Giáo Đoàn Linh Hồn có chút đầu óc, có lẽ họ cũng sẽ không vội vàng nhận y.
Klein cái gì cũng tốt, chỉ có điều luôn tự đẩy mình vào nguy hiểm...
May mắn là y đã phục hồi phần lớn sức mạnh của Tử Thần Chấp Chính Quan, nếu xảy ra chuyện gì, chắc chắn có thể bảo vệ được cậu ấy.
(6)
"...Những truyền thống tương tự đã sớm bị nghi thức Bão Tố thay thế, ngôn ngữ bản địa nguyên thủy cũng đã biến mất."
Khi Azik bước vào nhà hàng, một nhóm người đang thảo luận về truyền thuyết cảng Bansi. Người đang kể chuyện là một tên cướp biển đã ngụy trang. Tử Thần Chấp Chính Quan không mấy bận tâm đến thực lực danh sách thấp cùng giá trị treo thưởng chỉ bốn chữ số của gã ta - dù có mục đích gì khi trà trộn lên tàu, xử lý cũng chẳng tốn nhiều công sức.
Nhưng khi thấy học trò mình cũng ngồi đó hứng thú lắng nghe, y không khỏi cảm thấy cơn đau đầu quen thuộc. Hiểu rõ tính Klein, nơi nào càng được miêu tả thần bí, cậu ấy lại càng hứng thú.
Biết vậy nên xử lý tên phiền phức này sớm hơn... Azik liếc nhìn tên cướp biển khéo léo, mang theo nụ cười ôn hòa tiến về phía học trò đang giơ ly chào mình, ngồi xuống chỗ trống bên cạnh.
Như thể cảm nhận được ác ý cực mạnh nào đó, Ngọn Lửa Daniz dưới lớp ngụy trang đột nhiên run lên, vô thức ngậm miệng.
"Thầy Azik, thầy từng đến cảng Bansi chưa?" Klein hỏi với vẻ tò mò, “Nghe nói khí hậu hòn đảo này cực kỳ quái dị, được gọi là 'bảo tàng thời tiết', thổ dân trên đảo từng hiến tế sống cho cái gọi là 'thần thời tiết' để cầu xin bảo hộ.”
"Nghe qua vài tin đồn." Azik đưa tay sờ cằm, suy nghĩ cách khéo léo dập tắt ham muốn khám phá của Klein, ít nhất là ngăn cậu ấy một mình lên đảo thám hiểm.
Sau khi nghe tin con tàu sẽ tạm dừng ở Bansi, y đã thu thập tình báo từ linh thể gần đó. Hòn đảo này đang ở thời điểm cực kỳ nhạy cảm, nghi thức của tà giáo dường như vô tình vướng vào những tồn tại thần bí hơn, ngay cả khi ký ức và sức mạnh còn nguyên vẹn cũng không thể lơ là.
"Hòn đảo này từng có tên 'Thị trấn Binxi', mấy trăm năm trước bắt đầu bị Giáo hội Bão Tố kiểm soát dần, dần biến thành 'Bansi'." Y chậm rãi nói, “Thầy nhớ tài liệu có đề cập một phong tục kỳ lạ: trong những đêm sương mù dày đặc hoặc thời tiết biến động dữ dội, hãy đóng chặt cửa, không ra ngoài, cũng đừng đáp lại tiếng gõ cửa.”
"'Binxi'..." Klein vô thức lặp lại địa danh cổ xưa, vẻ mặt thoáng chút ngẩn ngơ, không biết đang nghĩ gì. Ngón tay hắn gõ nhẹ lên bàn như đệm nhạc cho lời Azik.
Vị giảng viên lịch sử đợi một lúc, thấy Klein không nói gì thêm, liền cẩn thận dò hỏi: “Klein, em rất hứng thú với Bansi?”
Học trò như bị giật mình, vai co rúm lại, ngừng động tác tay. Hắn chớp mắt, ngượng ngùng nhìn Azik. "Xin lỗi," Hắn nói, “Em chỉ nghĩ, nếu những cơn bão như hiện tại cũng là bình thường ở đây, có lẽ phong tục đó nhằm ngăn trẻ con chạy lung tung trong thời tiết nguy hiểm.”
Thái độ này hơi đáng lo... Azik kìm nén tiếng thở dài.
"Có lẽ còn lý do khác, nhiều tập tục của thổ dân khác biệt hoàn toàn với phong cách Bắc-Nam Đại Lục, khó suy đoán nguồn gốc." Y khéo léo chuyển chủ đề, nói ra thông tin từ linh thể, “Thầy nghe nói vài tháng gần đây tà giáo trên đảo có dấu hiệu hồi sinh, một số thương nhân từng bị tấn công, đồn đại còn có người mất tích.”
Lời này có chút phóng đại, thứ khiến linh tính y cảnh báo đương nhiên không phải vài tên tà giáo. Nhưng Klein rõ ràng đã nghe vào.
"Xem ra nơi này hiện không an toàn lắm, thầy Azik." Chàng thanh niên tiếc nuối nhăn mặt, "Đợi dịp khác quay lại vậy. Nhân tiện..." Hắn ngoảnh nhìn cửa sổ, “Dù không có tà giáo, hôm nay cũng chẳng phải ngày thích hợp để ra ngoài.”
Azik thở phào nhẹ nhõm, gật đầu mỉm cười. “Tối nay nghỉ ngơi trên tàu đi, đến Bayam thầy sẽ dẫn em tham quan vài ngày trước khi đến Nam Đại Lục - đây hẳn là lần đầu em ra biển? Phong tục quần đảo khác hẳn Loen...”
…
Trời dần tối, vị học giả lịch sử đang xem tài liệu trong phòng đột nhiên tim đập mạnh, vô thức mở rộng linh tính dò xét tình hình xung quanh.
Ngoài cửa sổ, cơn cuồng phong đã dịu hơn chiều, nhưng sâu trong đảo vẫn âm ỉ tỏa ra khí tức bất tường.
Và người học trò mà y tin tưởng sẽ không rời tàu, giờ đã biến mất khỏi phòng.
Ghi chú:
1. Thiết lập riêng: Do trở thành Nhà Bói Toán muộn hơn một chút, Klein kiểm soát Nguyên Bảo chặt chẽ hơn, có thể dùng sương xám che giấu điểm đặc biệt của mình. Vì vậy Azik không phát hiện ra.
Ngay cả khi không có năng lực phi phàm, Azik vẫn kể với Klein về việc từng mất trí nhớ. Ừm.
2. Rosago vẫn vượt ngàn dặm giao đặc tính.
Ngài X vẫn vào găng tay... và còn sớm hơn khá nhiều.
Tư liệu "Thế Giới" giao cho Tử Thần chính là trong nguyên tác, ở đây bị hiệu ứng cách bướm đảo thành "rơi vào tay vị giảng viên lịch sử trẻ tuổi rất hứng thú với lịch sử Kỷ nguyên thứ Tư".
3. Cả hai thực ra đều lo đối phương bản tính học thuật sẽ phát tác, lao đầu vào chỗ nguy hiểm thám hiểm.
Thế nên sự tình dần trở nên phức tạp…