"Tiểu thư, tôi với cô không thù không oán, cô xem Khanh Khanh còn chưa nói gì, cô hà cớ gì phải đối xử với tôi như vậy?" Thím Thanh run rẩy nói.
"Khanh Khanh không nói, chỉ vì con bé quá lương thiện..." Hứa Nhược Đồng hừ lạnh một tiếng: "Nhưng tôi nói cho bà biết, tôi không phải Khanh Khanh, không dễ nói chuyện như vậy đâu!"
"Cô buông ra, cô muốn nói gì thì nói, sao lại cứ lôi tôi?" Thím Thanh đưa mắt cầu cứu Lâm Khanh Khanh.
"Khanh Khanh, hôm nay bà ta chạy đến đây chưa biết chừng lại muốn gây chuyện xui xẻo cho cậu, cậu đừng có mềm lòng với bà ta." Hứa Nhược Đồng quay sang nói với Lâm Khanh Khanh.
"Nhược Đồng, cậu không cần phải chấp nhặt với bà ấy." Lâm Khanh Khanh bước tới, gỡ tay Hứa Nhược Đồng ra, rồi nói: "Tốt xấu gì cũng đều là chuyện đã qua, cần gì phải để trong lòng nữa..."
"Nói thì nói vậy, nhưng Khanh Khanh, loại người này không đáng để cậu tha thứ!" Hứa Nhược Đồng ngắt lời.
"Mợ," Lâm Khanh Khanh quay sang nhìn thím Thanh, giọng không giận không hờn: "Con gọi mợ một tiếng, là vì hàng năm mợ vẫn đi tảo mộ, cúng giỗ cho ông bà ngoại..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play