Vở rối dây ở Nguyên Lâu hôm nay quả nhiên không giống với vở mà bọn họ đã xem ở Dung Châu.
Ánh sáng trắng mờ được phản chiếu từ tấm gương đồng tựa như ánh trăng lạnh lẽo, rọi lên thân hình con rối mặc xiêm y thêu hoa tinh xảo. Mái tóc búi mây điểm trâm hoa lụa, tiếng nhạc bi thương như tiếng nước chảy róc rách, từng sợi tơ mảnh điều khiển từng cử động của con rối. Xem vạt áo của nó tung bay, xem nó ngoảnh đầu trông về phía xa, khoảnh khắc đó, nó cứ như thực sự là Hằng Nga bay về cung trăng.
“Túc Túc, thanh mai ướp ở đây ngon thật đấy, các ngươi mau nếm thử đi.” Mộng Thạch vừa ăn một quả thanh mai đã cảm thấy hương vị rất ngon, liền đẩy đĩa sứ về phía Thương Nhung và Chiết Trúc.
Chiết Trúc chống khuỷu tay lên bàn, nghe thấy vậy liền liếc nhìn đĩa sứ, tiện tay nhón lấy một quả cho vào miệng. Vị chua chua ngọt ngọt khiến y hơi nhướn mày, rồi quay sang nhìn cô gái nhỏ bên cạnh vẫn đang dán mắt vào sân khấu, y lại nhón thêm một quả, đưa đến sát môi nàng.
Thương Nhung theo phản xạ hé môi cắn lấy.
Đầu ngón tay y không hề báo trước mà chạm nhẹ vào đôi môi mềm mại của nàng, chỉ là một cái chạm cực nhẹ vậy mà lại khiến Chiết Trúc hơi co khớp ngón tay lại, vô cớ liếc nàng một cái.
Thương Nhung không hề hay biết gì, chỉ lặng lẽ dời ánh mắt từ con rối sang đôi tay điều khiển dây rối phía sau. Dù cho bên dưới dây là Hằng Nga hay bất kỳ ai thì rốt cuộc cũng chỉ là những khúc gỗ bị người ta tùy ý thao túng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT