Úc thị đang nhấp một ngụm trà thơm, vừa ngẩng đầu đã thấy Dao Nương và đệ đệ bước vào, vội vã phân phó Nhĩ Trân:
“Ngươi đi bảo nhà bếp bày biện cơm sớm một chút, đừng để mọi người phải đói bụng.”
Dao Nương vừa bước qua ngưỡng cửa liền chủ động hỏi thăm Phạm thị:
“Đại tẩu, Phiên Tuyết không sao chứ?”
Phạm thị mỉm cười đáp:
“Không có gì đáng ngại, tối qua còn ngủ rất ngon.”
Dao Nương nghe vậy liền thở phào, vui vẻ nói:
“Vậy thì tốt rồi. Muội nhớ năm xưa ở Chung gia, trong thôn từng có chó dại cắn người, bị người ta đánh cho gần chết xong còn bị đem nấu cháo. Muội sợ Phiên Tuyết gặp phải chuyện như vậy nên mới tìm phụ thân thương lượng. May mà nó không sao, muội mới yên tâm được.”
Phạm thị lúc này mới hiểu ra, thì ra là Dao Nương đã nhờ công công ra mặt giải quyết. Trong phủ này, nếu nói ai có uy nhất, dĩ nhiên là công công. Nàng không ngờ Dao Nương tuổi còn nhỏ mà đã có tấm lòng biết nghĩ cho người khác, lại biết cách dựa đúng người.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play