Chu Vương phủ đang rộn ràng chuẩn bị. Chu Vương Cao Huyền Mục đích thân thu dọn hành lý, Hồng hoàng hậu cũng chẳng rõ Hoàng thượng rốt cuộc tính toán điều gì. Nếu nói phái Cao Huyền Sách xuất chinh thì còn hợp lẽ — dù sao võ nghệ của y cao cường, giữa vạn quân vẫn có thể đoạt thủ cấp địch. Ngay cả khi bị cung thủ Đông Hồ nhắm bắn, y vẫn có thể ngậm miệng đỡ mũi tên. Nhưng Chu Vương…
Hồng hoàng hậu thầm nghĩ, việc khác còn tạm, chứ chuyện mang binh đánh trận thì… thật khó mà yên tâm.
Cao Huyền Mục nghe mẫu hậu hỏi, chỉ khẽ lắc đầu:
— Chuyện này, nhi thần cũng không rõ. Nhưng nếu phụ hoàng đã hạ chỉ để nhi thần thay mặt ngự giá thân chinh, nhi thần tự nhiên tuân mệnh.
Quân muốn thần chết, thần không thể không chết. Huống chi, họ vừa là phụ tử, lại vừa là quân thần.
Lúc này, ngoài Thần Vương, chỉ còn mình hắn có thể đi. Tứ hoàng tử tuy chân đã lành, nhưng trước kia từng tập tễnh, lại thêm thân phận thấp, dù có nhạc phụ là Trấn Nam Vương thì cũng chỉ ở tận Vân Nam, chẳng giúp ích được bao nhiêu.
Chu Vương khi mới nghe tin thì hoang mang, nhưng nghĩ kỹ lại, danh tiếng mình vẫn còn. Dù không giỏi cầm quân thì chỉ cần biết điều hành, phối hợp là được. Nếu thắng trận, chưa chắc không lập được một công lao lớn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play