Vốn dĩ, với thân phận và bối phận của Tuy Đức trưởng công chúa, lại thêm sự ưu ái mà nàng được hưởng, theo lý thì mọi người hẳn phải vây quanh nàng mới phải. Nào ngờ, chỉ vì Dao Nương cùng Chân Dương công chúa thi cưỡi ngựa, lại thêm Mộc Uyển Đồng không chịu yếu thế, nên chẳng ai buồn quan tâm đến Tuy Đức trưởng công chúa nữa. Ngay cả Phần Dương vương thế tử phi cũng thấp giọng nói với Vương Nguyên Sương:
“Hiền Vương phi, chúng ta cũng mau qua bên đó thôi.”
Chuyện rất đơn giản: Tuy Đức trưởng công chúa dù gì cũng không phải Thái hậu, luận quyền thế, nàng làm sao sánh được với Hồng quý phi?
Người trong thiên hạ vì sao phải vâng lời nàng?
Ban đầu Dao Nương còn có chút căng thẳng, nhưng sau đó rất nhanh đã lấy lại cảm giác, cưỡi ngựa tự nhiên nhẹ nhàng như mây gió. Đến cả Mộc Uyển Đồng cũng không khỏi kinh ngạc — không thể ngờ tam tẩu cưỡi ngựa lại giỏi đến vậy! Mà môn nghệ này, đâu phải ngày một ngày hai là luyện được.
Khi đến điểm dừng, Dao Nương nhẹ nhàng xoay người xuống ngựa, động tác vô cùng tiêu sái xinh đẹp, khiến không ít ánh mắt nhìn theo đầy tán thưởng.
Nàng tâm tình phơi phới, vừa bước xuống đã nghe Mộc Uyển Đồng chạy đến, thành thật nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play