Edit và beta by Thất Sắc Tường Vân
Vạn Linh Yển bị chặn họng, không nói nổi một câu. Nhìn Khương Ương bảo vệ Triệu Đình Liêu như vậy, y chỉ cảm thấy một trận đè nén nơi lồng ngực.
Nhưng Khương Ương chẳng buồn để tâm đến biến hóa tâm lý phức tạp của Vạn Linh Yển, cậu nhìn sang trò hề đang diễn ra không xa, khẽ nhíu mày: “Tôi thật sự thấy cái tên Vương Tú Tú này nghe quen quen.”
Nghe cậu nói vậy, Vạn Linh Yển cầu còn không được có cơ hội đổi đề tài, lập tức hỏi dồn: “Quen ở đâu cơ?”
Khương Ương đưa ngón tay chạm vào ấn đường, day day chỗ hơi nhức nhối ấy, có chút không chắc chắn nói: “Sao tôi cứ cảm thấy, Vương Tú Tú... cô ta…”
Càng nói Khương Ương càng thấy có gì đó sai sai, nhưng lại không thể đè nén nổi nghi hoặc trong lòng, một hồi lâu sau mới lúng túng nói ra: “Cô ta hình như là... mẹ tôi?”
Triệu Đình Liêu suýt nữa rơi cả cằm xuống đất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play