Có lẽ vì sắp được ra ngoài tìm anh ấy, tối nay tôi lại mơ thấy Hạ Chu.
Chúng tôi lớn lên cùng nhau ở viện phúc lợi. Anh ấy luôn rất dũng cảm và đầy tinh thần nghĩa hiệp. Sau này, anh ấy trở thành cảnh sát đặc nhiệm. Tôi muốn học vẽ, muốn thi vào trường nghệ thuật, anh ấy liền chuyển hết tiền lương cho tôi.
"Tìm một phòng vẽ tốt hơn, đừng tiết kiệm vật liệu vẽ."
Anh ấy đến trường thăm tôi, xoa đầu tôi, rồi đưa cho tôi một tấm thẻ, "Em cứ lo thực hiện ước mơ của mình đi, những chuyện khác cứ để anh lo, Tĩnh Tĩnh."
Tôi muốn trở thành một họa sĩ nổi tiếng, để Hạ Chu có thể tự hào về tôi. Nhưng tất cả những điều đó đều bị Từ Uyển Ninh phá hủy.
Tháng thứ hai sau khi ngón tay tôi bị đập gãy, Hạ Chu trở về từ nhiệm vụ. Anh ấy suýt nữa phát điên. Trong đội, anh ấy là một xạ thủ thần sầu, có thể bắn trúng mục tiêu cách hàng nghìn mét mà viên đạn không lệch quỹ đạo. Nhưng khi ôm lấy tay tôi, bàn tay anh ấy lại run rẩy không kiểm soát.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play