Nguyệt ca nhi hoàn hồn, Chu Chu còn đang lẩm bẩm nói chuyện, khi cậu cúi đầu gương mặt có chút phúng phính, nhìn rất đáng yêu, đặc biệt khiến người ta muốn đưa tay xoa bóp.
“Ngươi nói phải không?” Chu Chu cầm khăn tay quay đầu hỏi.
Nguyệt ca nhi không kịp phản ứng: “A?”
Chu Chu lại gần, thấy hắn quả nhiên biểu tình mơ hồ, không vui nói: “Ngươi không nghe ta nói chuyện phải không, ngươi thất thần phải không, Nguyệt ca nhi hư!”
“Thật xin lỗi, ngươi lặp lại lần nữa đi, lần này ta nhất định nghe.”
“Được rồi.” Chu Chu cuối cùng cũng dễ dỗ, rất nhanh thỏa hiệp. “Ta nói, nếu hoa văn khăn tay của ngươi phong phú hơn, màu chỉ cũng nhiều hơn, thì sẽ bán chạy hơn.”
Khăn tay của Nguyệt ca nhi thêu hoa văn mai lan trúc cúc, là những kiểu rất phổ biến. Màu chỉ thêu cũng chỉ có mấy loại cố định, vải thêu chủ yếu là vải bông. Từ trước ở nhà, Chu Chu có phần chậm trễ trong việc luyện tập những nghề thủ công này, không thích may vá thêu thùa lắm, nhưng cậu đã từng thấy những chiếc khăn tay đẹp, chỉ riêng mẫu thân cậu dùng cũng không ít.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play