Chiều hôm sau, Trịnh Trạch thức dậy với chút men say, hắn sờ sang bên cạnh nhưng trống không. Tối qua hắn uống khá nhiều, về nhà rửa mặt qua loa rồi lên giường ngủ thiếp đi. Trước khi ngủ, Chu Chu còn giận dỗi, bảo hắn hôi hám, không cho ôm ngủ.
Trịnh Trạch nằm một mình trên giường một lát. Không lâu sau, hắn nghe tiếng cửa phòng mở nhẹ, có người rón rén bước vào. Trịnh Trạch hình dung người đến giống như một chú chuột nhỏ lén lút, hắn không giả vờ ngủ nữa, lặng lẽ nhìn về phía màn giường. Chú chuột nhỏ quả nhiên thò đầu vào, cẩn thận nhìn xung quanh. “Ngươi tỉnh rồi!"
Chu Chu đối diện với đôi mắt mỉm cười, cậu mừng rỡ buông màn giường, nhào vào người Trịnh Trạch, bất mãn trách móc: "Đồ ngốc Trịnh Trạch, ai bảo ngươi tối qua uống nhiều như vậy, không dậy nổi luôn rồi!"
Mỗi lần uống rượu là hôm sau lại ngủ nướng, Trịnh Trạch thật là.
"A cha dẫn Lỗ Khang ra ngoài thu heo, ông ấy bảo ngươi ở nhà nghỉ ngơi, kêu ngươi rảnh thì ra ruộng xem mạ."
"Ngươi có chóng mặt không, còn buồn ngủ không, có nước lê mật ong, cả nhà đều uống rồi, ngươi có muốn uống không?"
Trịnh Trạch cười nhìn cậu, lười biếng không trả lời. Chu Chu đưa tay sờ lên bộ râu lún phún đen xanh trên mặt hắn. “Xước tay." Một chút cũng không dễ sờ, cậu định rút tay về, nhưng Trịnh Trạch lại nắm lấy cổ tay mảnh khảnh của cậu, lay lay rồi giơ lên xem. Móng tay cắt gọn gàng sạch sẽ, ngón tay mềm mại, thịt bọc xương nhéo lên mềm mại thoải mái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play