Duy chỉ có điều, nói về chuyện chiếm hữu đối với nàng, A Viễn vẫn còn kém xa phụ thân của mình.
Vân Lệ âm thầm nghĩ, nếu được, e rằng Bùi Ngọc An sẽ muốn mang nàng theo bất kể đi đâu, rồi giấu kín đi, chẳng để ai trông thấy. Còn A Viễn, dù rất bám nương, nhưng nếu gặp món đồ chơi nào mới mẻ, cũng sẽ tạm gác lại nàng sang một bên.
Phía sau, thân thể Bùi Ngọc An khẽ cứng đờ.
Vân Lệ kéo nhẹ ra một chút khoảng cách giữa hai người, cong mắt cười dịu dàng:
“Nhưng thiếp vẫn là thích Thế tử nhất.”
Nàng nói thật lòng. Có thể sẽ có những nữ tử thấy kiểu phu quân như vậy là nguy hiểm, nhưng nàng vốn là người không mấy cảm giác an toàn. Khi xưa rung động với Bùi Ngọc An cũng chính vì chàng đối với nàng quá mực dịu dàng. Dẫu nàng có làm gì đi chăng nữa, chàng chưa từng tổn thương nàng, dù chỉ một lời nặng nhẹ. Chính điều ấy khiến nàng sinh lòng tin tưởng và cảm giác được che chở.
Chàng càng để tâm, càng không muốn buông nàng, nàng lại càng cảm thấy được yêu thương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT