Vân Lệ ngoan ngoãn ngẩng mặt lên, để mặc Bùi Ngọc An nhẹ nhàng vẽ mày cho nàng.
Hắn cúi đầu, cẩn thận từng chút một chỉnh lại hai hàng chân mày thanh tú, sâu cạn hài hòa, đoan chính dịu dàng. Cuối cùng, hắn khẽ thở phào.
Nàng đưa tay cầm gương đồng ngắm lại dung nhan, khóe môi cong cong:
“Thế tử, A Viễn đã dậy chưa?”
“Dậy rồi.”
A Viễn tuy còn nhỏ, vừa tỉnh dậy còn lười biếng dụi mắt, nhưng sau một lúc rửa mặt chải đầu xong, tinh thần liền phấn chấn, đôi mắt đen láy sáng lên như sao, háo hức nhìn cảnh trăng sáng đầu thu.
Trong xe ngựa rộng rãi và vững chãi, Vân Lệ tựa vào gối mềm chợp mắt, không bao lâu liền thiếp đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT