Trời vừa tờ mờ sáng.

Đám binh lính cấp thấp lại lục tục kéo nhau đến bếp làm việc.

Bỗng nhiên, hai tên lính vội vã xông vào.

“Thượng Quan Lập An đâu?! Mạc Tiểu Tuy đâu?!”

Mạc Tiểu Tuy đang rửa rau, tay khựng lại, ngẩng đầu nhìn về phía cửa lều.

“Thượng Quan Lập An! Mạc Tiểu Tuy!” Quản sự cất tiếng gọi.

Mạc Tiểu Tuy vội rửa sạch tay, chạy tới cửa lều. Thượng Quan Lập An cũng lặng lẽ bước theo sau cậu.

Hai tên lính lập tức dẫn bọn họ tới trước mặt đại tướng quân.

Tim Mạc Tiểu Tuy đập thình thịch, cậu lén liếc sang Thượng Quan Lập An, chỉ thấy hắn vẫn mặt không cảm xúc, tâm lý thật sự quá vững vàng.

“Đại tướng quân, tên què này từng nuôi một con chó săn. Chính con chó săn đó đã cắn Lý trăm trưởng, sau đó thì chạy thoát.” Một tên lính từng là thuộc hạ của Lý Hải chợt nhớ ra chuyện này, liền vội vàng bẩm báo.

Dù sao, người cắn chết Lý Hải cũng là chó săn.

“Mạc Tiểu Tuy, ngươi còn nhớ bổn tướng quân  đã nói gì không? Nói dối sẽ bị xử tử!”

Đại tướng quân nheo đôi mắt sắc như chim ưng, nhìn thẳng vào Mạc Tiểu Tuy.

“Ta, ta không có nói dối.” Mạc Tiểu Tuy cúi đầu đáp.

Một cái áo bị đại tướng quân cầm lên.

“Đây là của ngươi sao?”

Mạc Tiểu Tuy nhìn thoáng qua, không nói gì.

Bởi vì đúng là cái áo ngoài cậu từng khoác cho A Hôi.

Lần cuối cùng gặp A Hôi, cậu cũng không còn thấy bộ này trên người nó.

“Ngươi nói chó săn cắn rách áo nên ngươi mới cởi ra, nhưng cái áo này hoàn toàn không có vết rách nào.”

Ánh mắt đại tướng quân trở nên sắc lạnh.

“Các ngươi có phải cố ý thông đồng với nhau giết Lý trăm trường không?!”

Tội mưu hại thượng cấp, là trọng tội không thể tha thứ.

“Đại tướng quân nói vậy có chứng cứ không?” Thượng Quan Lập An lạnh giọng đáp. “Chỉ dựa vào việc ta từng nuôi một con chó, rồi cái áo này, đã vội kết luận chúng ta mưu sát Lý trăm trường… có phải quá nực cười rồi không?”

Hắn bước lên trước nửa bước, chắn hẳn nửa người Mạc Tiểu Tuy.

Đại tướng quân nhìn chằm chằm hai người, ánh mắt đầy áp lực.

“Nếu không phải các ngươi, vậy Mạc Tiểu Tuy, ngươi giải thích xem, vì sao lời khai của ngươi lại có chỗ không khớp?”

“Ta… ta không nhớ rõ, lúc đó quá sợ hãi, trời thì tối đen…”

“Bổn tướng quân không phải loại người tùy tiện giết kẻ vô tội. Nhưng hai ngươi coi ta là kẻ ngốc sao? Trong miệng không có lấy một câu thật lòng.”

Cuối cùng, Mạc Tiểu Tuy và Thượng Quan Lập An bị giam vào trong nhà lao của doanh trại.

“Này… ngươi nói xem, chúng ta có bị giam tới chết luôn không…” Mạc Tiểu Tuy ngồi xổm trong góc, vẽ vẽ xuống đất như con ốc sên nhỏ.

Thượng Quan Lập An cũng ngồi xổm, lẳng lặng nhìn bóng lưng cậu.

Mạc Tiểu Tuy lại nghiêng người sát gần, gần đến mức có thể thấy rõ hàng lông mi của Thượng Quan Lập An.

Cánh môi mềm mại khẽ chạm vào nhau.

Cả người như có luồng điện chạy dọc sống lưng, nhiệt độ giữa hai người cũng không ngừng tăng lên.

Mặt Mạc Tiểu Tuy nóng bừng, y khẽ liếm đầu lưỡi Thượng Quan Lập An.

Y vừa định rút lui, Thượng Quan Lập An đã siết chặt lấy, như muốn hòa tan cả thân thể y vào máu thịt của mình.

Đôi mắt Thượng Quan Lập An thoáng hiện vẻ u tối, hắn đè Mạc Tiểu Tuy xuống, tiếp tục xâm chiếm không ngừng.

“Ưm…”

Trong đêm tối im ắng, chỉ có trong nhà giam này không yên tĩnh.

Mạc Tiểu Tuy bật ra tiếng rên khẽ, đôi mắt đỏ hoe.

Y không dám kêu to, chỉ đành yếu ớt ôm lấy vòng eo rắn chắc của Thượng Quan Lập An, dưới thân lót một tấm chiếu mỏng.

Bên ngoài, người gác ngủ say như chết.

Thượng Quan Lập An cúi thấp người, điên cuồng chiếm lấy Mạc Tiểu Tuy.

Hắn – Thượng Quan Lập An, hai mươi chín tuổi, cả đời chưa từng nếm trải mùi vị này.

Người đời chỉ biết cười nhạo hắn là kẻ tàn phế, chỉ có Mạc Tiểu Tuy chỉ có y là không giống họ.

Mạc Tiểu Tuy ngốc ngốc, không thông minh, nhưng lại vô cùng đáng yêu.

Vì hắn, Mạc Tiểu Tuy sẵn sàng mạo hiểm hái Huyết Liên.

Y thật tốt, tốt đến mức hắn thấy mình không xứng đáng.

Nhưng hắn vẫn muốn có y, muốn giữ lấy y mãi mãi!

Một đêm dài đằng đẵng.

Gió đêm thổi lướt qua tấm lều mỏng, nhẹ nhàng mà nặng nề.

_

[ Ký chủ! Cậu thật sự là… quá không có chí tiến thủ! Cậu quên nhiệm vụ rồi sao! ]

Hệ thống nhìn Mạc Tiểu Tuy với dáng vẻ thê thảm kia mà không đành lòng, nhưng y lại dựa trong lòng Thượng Quan Lập An, gương mặt đầy hạnh phúc.

Đây đúng là lần đầu tiên nó gặp phải một ký chủ vô dụng đến vậy!

Mạc Tiểu Tuy làm như không nghe thấy.

“Đợi chúng ta rời khỏi quân doanh, về nhà nhé. Đến lúc đó có lẽ ta sẽ quên rất nhiều chuyện, ngươi phải chăm sóc ta thật tốt, biết không?” Mạc Tiểu Tuy khẽ vân vê lọn tóc dài, ngượng ngùng nhìn Thượng Quan Lập An.

Thượng Quan Lập An nắm lấy tay y, giọng hiếm hoi dịu dàng:

“Được.”

Hắn không nói rằng… bọn họ sẽ chết.

[!!!]

[Tích, phát hiện mục tiêu nhiệm vụ xuất hiện! ]

Hệ thống còn muốn khuyên nhủ thêm, giọng trở nên gấp gáp.

Ánh mắt Mạc Tiểu Tuy bừng sáng, y từ trong lòng Thượng Quan Lập An ngồi dậy, cả người nhào tới bên cửa sổ.

“Ong ~~~” Tiếng kèn vang lên, âm thanh kéo dài nghe du dương nhưng đầy nguy hiểm.

Thượng Quan Lập An lập tức trở nên cảnh giác.

Có quân địch tấn công!

Hai người bị nhốt trong lều, bên ngoài rõ ràng đã quên mất sự tồn tại của họ.

Tiếng chém giết, tiếng vó ngựa vang lên không dứt.

Máu bắn cả vào lều.

Quân địch đã chiếm ưu thế.

[Đang quét mục tiêu, phát hiện mục tiêu ngay bên ngoài lều!] Hệ thống cố gắng lên tiếng.

[Phù Sâm, tự Thanh Lăng. Chức vụ: Đại tướng quân nước Chu. 25 tuổi, cao 1m86, nặng 85kg. Anh tuấn tiêu sái, văn võ song toàn, xuất thân danh gia vọng tộc, chưa lập gia đình, đời sống riêng tư sạch sẽ.]

Đại tướng quân nước Chu khoác giáp vàng, đứng sừng sững ngoài lều giam.

Hắn vung một đao, chém nát ổ khóa.

Mạc Tiểu Tuy mở to mắt kinh hãi, vội kéo Thượng Quan Lập An cùng nhau quỳ xuống, giọng run run cầu xin:

“Đại tướng quân, xin tha mạng! Chúng ta là phu phu, bị bắt vào đây, đắc tội người khác nên mới bị nhốt, thật sự chưa làm chuyện xấu gì…”

Thượng Quan Lập An cũng cúi đầu xin tha theo Mạc Tiểu Tuy: “Đại tướng quân, xin tha mạng.”

Hệ thống: […]

Nghe xong lời biện minh của Mạc Tiểu Tuy khiến Phù Sâm phải cho người điều tra thực hư, tạm thời hắn ra lệnh giam giữ cả hai lại.

Mạc Tiểu Tuy cùng Thượng Quan Lập An lại bị nhốt.

“Yên tâm đi, đại tướng quân chắc chắn là người tốt, hắn sẽ không giết chúng ta đâu!” Mạc Tiểu Tuy mặt mày hớn hở, cam đoan chắc nịch với Thượng Quan Lập An.

Thiên mệnh chi tử mà, chắc chắn là người biết phân rõ phải trái!

Thượng Quan Lập An nghe vậy trong lòng có chút khó chịu, hắn siết chặt tay Mạc Tiểu Tuy.

Mạc Tiểu Tuy cúi đầu hôn nhẹ hắn một cái, sắc mặt Thượng Quan Lập An mới dịu xuống.

Ôi, ông chồng què của y, ghen tị cũng đáng yêu ghê.

Mạc Tiểu Tuy tủm tỉm cười, khẽ khàng cất tiếng cười nhỏ.

[Ký chủ, hệ thống đối xử tốt với ngươi như vậy, vậy mà ngươi lại đối xử với hệ thống ta thế này!] Hệ thống giận dữ.

Mạc Tiểu Tuy dỗ xong chồng rồi, lại xoay qua dỗ hệ thống.

“Hệ thống à, ta cũng đâu muốn vậy, chỉ là… chuyện tình cảm mà, sao có thể có người thứ hai chen vào được chứ?”

[!]

[Ký chủ, ngươi cứng đầu như vậy, đừng trách hệ thống này ra tay vô tình!]

Trong lòng Mạc Tiểu Tuy khẽ run lên.

“Ngươi… ngươi định trả thù ta sao?!”

[ Tích, hệ thống sắp thoát ly, hệ thống sắp thoát ly. Ký chủ Mạc Tiểu Tuy đã gánh chịu một phần oán niệm của hệ thống. ]

[Tích, gói “Sinh Con” đã gửi đi thành công.]

[Hệ thống nguyền rủa ngươi, đời đời kiếp kiếp đều phải đẻ con!!!]

Mạc Tiểu Tuy: “…WTF!!!”

Sắc mặt Mạc Tiểu Tuy lập tức biến đổi, thầm chửi: “Cái hệ thống đáng chết này, a a a a a!!!”

Thượng Quan Lập An nhìn hắn sắp phát điên, nghi hoặc hỏi: “Sao vậy?”

Mạc Tiểu Tuy vội vàng túm lấy cánh tay Thượng Quan Lập An, như túm lấy cọng rơm cứu mạng.

“Ngươi nhất định phải nhớ kỹ! Ta là người hiện đại xuyên tới! Có một hệ thống, nó tiêm cho ta cái gói sinh con gì đó, về sau lúc làm, ngàn vạn lần đừng có bắn vào trong!!”

“Nếu ta quên, ngươi nhất định phải nhắc ta!!!”

Nói xong hắn còn lải nhải dặn dò thêm đủ thứ.

Thượng Quan Lập An trầm mặc, sắc mặt trở nên nghiêm túc.

Xung quanh có kẻ cười nhạo: “Tên này nói chuyện ghê thật, còn bắn vào hay không, xấu hổ chết mất.”

Ba tháng sau.

Sau khi được thả về quê, Thượng Quan Lập An nhìn bụng đã nhô lên rõ rệt của Mạc Tiểu Tuy, rơi vào trầm tư.

Một ngôi nhà, một mảnh ruộng, một phu lang…

…Còn có thêm một đứa nhỏ?

 

 

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play