Thái dương dần ngả về tây, ánh sáng mờ tối nghiêng nghiêng rải xuống. Giữa khoảng khắc ấy, ánh mắt hai người chạm nhau, hơi thở như xa như gần, dây dưa chẳng dứt.
Tưởng Nam Nhứ cố tình làm nũng, khẽ giơ tay đặt lên mu bàn tay hắn. Da nàng mềm mại, trắng ngần đối lập với màu da rắn rỏi của hắn, khiến ánh mắt Chu Ngọc Hành càng thêm sâu thẳm.
Hắn thoáng nghẹn lời, chỉ lặng im nhìn nàng. Trong đôi mắt kia, hơi ấm dường như đủ để hòa tan hết thảy.
Tưởng Nam Nhứ vốn muốn tùy hứng giữ hắn lại thêm chút nữa, nhưng lý trí thì thầm nhắc nhở nàng không nên làm bậy. Nàng khẽ rụt tay về, trong mắt ngân ngấn lệ sáng, giọng nói mềm mại, tê dại như dòng tơ quấn lấy lòng người:
“Điện hạ, chẳng phải ngài còn phải đi thỉnh an phu nhân? Nếu ở lại thêm e sẽ muộn mất…”
Chu Ngọc Hành thoáng ngẩn người. Nàng rút tay về quá bất ngờ, mà hắn lại tưởng nàng muốn giữ mình lại. Giờ nghe nàng nhắc đi, trong lòng chợt dâng lên chút hụt hẫng.
Hắn nhìn nàng chăm chú một hồi, rồi cong môi cười nhạt, ánh mắt dừng ở vành tai đỏ rực của nàng:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play