Thật lâu sau, một giọt lệ trong veo từ khóe mắt nàng rơi xuống, trong đó ẩn chứa mỏi mệt không che giấu nổi, xen lẫn chút khẩn cầu yếu ớt. Nàng vốn là nữ tử biết rõ nên khóc thế nào để vừa đáng thương vừa đẹp đến nao lòng, khiến bất kỳ ai nhìn thấy cũng khó lòng nỡ để nàng tiếp tục rơi lệ.
Thế nhưng, trước mặt người này, nước mắt lại chẳng thể đổi lấy nửa phần thương xót. Hắn vẫn điên cuồng, vẫn đè nặng nàng, đòi lấy cho bằng được.
“Nguyên Bạch, ngươi ở bên trong sao?”
Thanh âm của Chu Ngọc Hành lần nữa vang lên ngoài cửa.
Tưởng Nam Nhứ toàn thân cứng lại, ngón tay run run bấu chặt vạt áo trước ngực Chu Nguyên Bạch, liên tục lắc đầu không một tiếng động: không cần, không được! Nếu để Chu Ngọc Hành phát hiện, mọi thứ sẽ hoàn toàn tan vỡ.
Thân thể hai người dán sát, khoảng cách gần đến nỗi hắn có thể nhìn rõ từng sợi lông tơ trên gương mặt nàng, thấy đôi mắt ngập sương mờ mịt long lanh, gò má ửng hồng khác thường. Không biết là vì sợ hãi, hay bởi vừa khóc.
A, chỉ vì sợ bị huynh trưởng phát hiện mà hoảng loạn đến vậy sao? Đuôi mắt Chu Nguyên Bạch khẽ hạ xuống, càng thêm không nỡ buông tha. Phát hiện thì đã sao? Nếu nàng gả cho hắn, chẳng phải là xong? Song hiển nhiên, nàng không muốn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play