Ngày Hoa triều thịnh hội.
Bên hồ Huyền Dương, dân chúng tấp nập như nước chảy. Người người chen chúc, áo mũ rực rỡ, tiếng nói cười huyên náo vang động cả một vùng. Tất cả đều ngẩng đầu mong ngóng, chờ đợi khoảnh khắc hoa thuyền rực rỡ xuất hiện.
Tưởng Nam Nhứ theo sau đội nữ sử, trong tay ôm làn tre đầy hoa tươi. Bộ y phục đặc chế cho rải hoa nữ, sắc hồng đào dịu nhẹ ôm sát lấy thân hình nàng, làm tôn lên nước da trắng mịn như ngọc, cùng nụ cười e ấp khẽ nở. Dáng vẻ ấy, tựa hồ một vị tiên tử hạ phàm, mang theo mùi hương xuân mà bước đến.
Xiêm y vốn được may theo vóc dáng người khác, ngực và eo đều chẳng vừa vặn, nàng phải mất nhiều công sức mới miễn cưỡng mặc vào. Khi nghe Chử Mãn Thanh muốn nàng thay thế vị trí rải hoa nữ sử, phản ứng đầu tiên của nàng là cự tuyệt. Bởi trước đây, nàng thậm chí còn chẳng biết “Hoa triều thịnh hội” là gì, nói chi đến việc đứng ra gánh trọng trách trong phần lễ quan trọng như thế.
Nhưng lời từ chối còn chưa kịp thốt, trước sự kiên trì khuyên nhủ của Tưởng Văn Thúy, cuối cùng nàng đành gật đầu. May mắn thay, công việc cũng không phức tạp, chỉ cần ở đúng vị trí mà tung rải hoa tươi xuống hồ. Để phòng sơ suất, Chử Mãn Thanh đã an bài nàng ở tận cuối thuyền, vị trí hẻo lánh ít người để mắt, lỡ có sai lầm cũng dễ bề che đậy.
Giỏ hoa trên tay tỏa hương ngát, phần nào giúp nàng giảm bớt hồi hộp. Tưởng Nam Nhứ khẽ hít một hơi, xách vạt váy, bước từng bước lên cầu gỗ, tiến về phía hoa thuyền.
Hoa thuyền quả là cảnh tượng tráng lệ: thân thuyền to lớn, chạm trổ tinh xảo, mái cong uốn lượn, có thể chứa hơn trăm người. Hai bên còn có những tiểu thuyền hoa chậm rãi dập dềnh, phản chiếu xuống mặt nước lấp lánh, tạo nên cảnh tượng yên bình mỹ lệ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT