Dòng nước ngầm dưới đất cuồn cuộn chảy, hai chiếc thuyền xuôi dòng trôi đi, đã dần rời xa khu lăng mộ.
Nơi đây có một vùng hang động tự nhiên rất lớn, chỗ thì cao vút, có thể nhìn thấy nhũ đá rủ xuống và từng đàn dơi treo ngược, chỗ lại thấp đến mức phải cúi rạp người mới miễn cưỡng lách qua được.
“Nơi này hẳn là nằm dưới dãy núi trung tâm của Đào Hoa đảo.” Tiêu Nguyên Triệt ở phía trước, vừa chèo thuyền vừa quan sát.
Dòng sông không bị tắc nghẽn, chứng tỏ phía trước chắc chắn có lối thoát nước, men theo dòng nước là có thể tìm được đường ra.
Lan Anh và Tuệ Tú chèo thuyền phía sau, Hàn Thu Huỳnh vẫn còn choáng váng, nằm úp sấp trên thuyền, lúc nước chảy xiết, con thuyền lắc lư khiến nàng ta đâm đầu vào lòng Lan Anh.
Lan Anh không để ý, cứ để nàng tựa vào, trong lòng lại nghĩ đến chuyện của Xuân Minh, nhớ lại lần đầu tiên gặp mặt giữa hai người.
Khi đó, hắn ăn mặc giản dị, trên người chỉ có vài món bạc nhỏ, hiện nay mấy món kia gần như đều là do nàng thích ăn diện cho hắn, mới mua cho hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT