Sương mù dày đặc, mang theo hơi ẩm ướt lạnh lẽo, làm mờ tầm nhìn. Lan Anh bị Xuân Minh ép vào góc tường, bị vòng tay hắn giữ chặt trong ngực, ngửa cổ tiếp nhận tất cả, đã chẳng phân rõ được thứ che mờ trước mắt là lớp sương độc dày đặc kia, hay là nước mắt thấm đẫm của chính mình.
Hai tay nàng bị hắn đan chặt mười ngón, vòng ra sau lưng, không cách nào nhúc nhích. Hơi thở ấm nóng không ngừng phả lên mặt nàng, khiến nàng vô thức lui lại, nhưng sau lưng là tường đá lạnh băng, chẳng thể thoái lui nữa.
Vì thế càng bị hắn ôm chặt hơn, thuận thế kéo nàng vào lòng, cả người bị bao phủ trong lồng ngực rắn rỏi của hắn, ngập trong mùi hương thanh mát dễ chịu của hắn.
Trước kia, mỗi lần hôn, Xuân Minh thường là người đặt mình ở vị trí thấp hơn, ngẩng mặt lên, dùng ánh mắt ướt át cầu khẩn nàng, bám riết không buông.
Chỉ khi nào nàng đồng ý trước, hắn mới dè dặt áp lại gần, thử thăm dò mà quấn lấy nàng.
Rất hiếm có lúc hắn mạnh mẽ như vậy mạnh mẽ như lúc này, hoàn toàn chiếm lấy thế chủ động.
Men say ấy khiến nàng choáng váng, đến cả ý muốn đẩy hắn ra cũng quên mất, chỉ có thể ngửa cổ tựa vào ngực hắn, hơi thở nóng ẩm từng đợt phủ xuống, như cơn mưa xuân mềm mại len lỏi mà thấm vào tận tâm can.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play