Hôm sau, khi ánh sáng ban mai vừa ló rạng, Trình Hiểu mơ màng mở mắt, rời giường rồi đến phòng vệ sinh, dùng nước lạnh vỗ nhẹ lên mặt cho tỉnh táo, sau đó mới bắt đầu rửa mặt. Khi bước ra khỏi phòng ngủ, bữa sáng đã được dọn sẵn trên bàn, món ăn vẫn còn bốc hơi nóng hổi, bên cạnh còn có một ly sữa trắng tinh, phảng phất mùi thơm ngọt nhẹ.
Nhìn sơ qua cũng biết là bút tích của nam nhân kia. Trình Hiểu bất đắc dĩ cong khóe môi—Lam tổng vẫn luôn cho rằng nhân loại nên uống nhiều sữa một chút... Nhưng cậu đã trưởng thành từ lâu rồi, uống bao nhiêu đi nữa thì chiều cao cũng không thể tăng thêm được. Cậu bước đến bàn, cầm lấy ly sữa ấm và uống cạn một hơi.
Vừa đặt ly xuống, từ cửa truyền đến tiếng động nhẹ. Lam từ bên ngoài bước vào, thấy cậu đã uống xong ly sữa thì tiện tay rót đầy thêm một ly nữa, đẩy tai trước mặt Trình Hiểu, đồng thời đặt một xấp tài liệu xuống bên cạnh.
Trình Hiểu: "..." Cậu thật sự không muốn uống thêm đâu.
Liếc nhìn tài liệu vừa đặt xuống, Trình Hiểu có phần kinh ngạc, đưa tay cầm lên lật xem. Hóa ra Lam đã ra ngoài lấy báo cáo giám định từ sáng sớm, không phải chờ cảnh vệ mang đến tận nơi.
"Một người tên là Ngũ Lâm, tướng lĩnh." Trình Hiểu cắn một miếng bánh ngọt, cậu không quen thuộc với những nhân vật cấp cao trong quân đội, nhưng từ cách một số nội dung được tô đậm, cũng có thể đoán ra thân phận của người này không hề đơn giản.
"Đứa bé mà thanh niên kia sinh ra, rất có thể là con ruột của một tướng lĩnh cao cấp bên địch." Lam thấy cậu ăn uống có vẻ ngon miệng, lại đẩy ly sữa đến gần hơn. Đây là loại đồ uống dinh dưỡng vừa được vận chuyển từ một tinh cầu xa tai vào sáng sớm, nếu để lâu thì giá trị dinh dưỡng sẽ giảm đi nhiều, tốt nhất nên uống lúc còn nóng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT