Lam nghe vậy thì hơi nhướng ngươi. Nhân loại trước giờ chưa từng thể hiện hứng thú hay tò mò gì với quân bộ, nhưng anh cũng không nói gì, chỉ im lặng quan sát một lát, sau đó khẽ gật đầu.
Mục đích đạt được, Trình Hiểu cong môi cười, xoay người đi sang phòng nhỏ bên cạnh — đến giờ cho bé con ăn rồi.
Tạm biệt buổi sáng, Lẫm đang ngồi ở mép giường nhìn em trai nhà ta, vẻ mặt ôn hòa nhưng đầu ngươi lại hơi nhíu lại.
Tiểu bánh bao trong ổ chăn vẫn nằm lỳ không chịu dậy, chỉ để lộ một cục thịt mềm mềm ra ngoài. Không thấy Mẫu phụ, nhóc liền chẳng có động lực rời giường — vừa nhỏ vừa bướng, đúng kiểu con nít!
Trình Hiểu vừa bước vào phòng đã thấy ấu tể nhà ta đã tỉnh, lại liếc mắt nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Lẫm khi đối mặt với em trai, cậu không nhịn được muốn bật cười, nhưng vẫn cố giữ nét mặt bình thản. Chỉ nhẹ nhàng cong khóe môi, cúi đầu hôn thiếu niên một cái lên trán, nói "buổi sáng tốt lành" xong mới chuyển ánh mắt qua nhóc con kia.
Còn chưa chạm tay tai, bé con đã ngửi ra hơi thở của Mẫu phụ, từ trong ổ chăn ló đầu ra, chùm lông mềm xù xù liền cọ mạnh vào tay Trình Hiểu lấy lòng. Hai mắt to long lanh như nước, dán chặt lấy cậu không chớp mắt, mong mỏi muốn được ôm.
Lẫm nhìn bé con chằm chằm một lúc, sau đó có chút khinh bỉ quay đầu đi. Khi cậu nhóc còn nhỏ chưa bao giờ có dáng vẻ thế này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play