Cốc Thiên Thủ sau khi bắt mạch, châm cứu cho hoàng đế xong thì lại kê thêm mấy vị thuốc rồi bảo người Thái Y Viện đi bốc. Hoàng đế thấy người cũ như Cốc tiên sinh trong lòng cũng yên tâm hơn. Ông ấy lại hiểu rất rõ bệnh tình của hoàng đế, mấy mũi kim xuống là thấy người nhẹ nhõm hẳn. Uống thuốc xong, bao nhiêu ngày mất ngủ cuối cùng cũng có thể yên giấc.
Lúc Phương Du đến sau khi tan triều, hoàng đế vẫn đang ngủ. Mà ông khó khăn lắm mới ngủ được, Phương Du cũng không tiện quấy rầy. Đang định quay ra thì bị Cốc Thiên Thủ gọi lại:
“Ta không cùng ngươi về phủ đâu. Bệ hạ cần được điều trị cẩn thận, ta đã hứa sẽ ở lại trong cung chăm sóc sức khoẻ cho ngài. Đợi bệ hạ đỡ hơn ta lại tính tiếp. Mấy món béo bổ của tiểu tử ngươi, ta rời cung rồi vẫn còn muốn ăn tiếp đó.”
Phương Du cười nhạt: “Cốc tiên sinh đúng là xảo trá, giờ còn không biết xấu hổ mà nhắc đến mấy món nhỏ trong nhà hàn xá nữa. Trong cung chẳng lẽ thiếu sơn hào hải vị cho tiên sinh sao?”
Cốc tiên sinh không giận, vuốt râu cười:
“Lần trước ngươi tìm ta trị bệnh, ta cũng chẳng truy chuyện ngươi giấu thân phận. Sáng nay nhìn ngươi, ta thấy cậu trai năm đó đã thành người khác rồi.”
Phương Du hừ nhẹ, trong lòng nhớ đến chuyện của Tiêu tướng quân, liền nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play