Cả ngày bôn ba vất vả, đến tối, mấy vị quan viên Công Bộ cuối cùng cũng được thấy thành quả mà Phương Du lăn xả suốt từ sáng đến giờ.
Bùn cặn bã phế vật pha nước tạo thành một thứ trông như bùn sình, được trộn theo tỉ lệ đã định, đổ vào khuôn gỗ hình chữ nhật dài chừng một trượng để cố định. Tổng cộng làm được bốn, năm khối lớn.
Nguyên liệu thì như nhau, nhưng tỉ lệ phối trộn lại khác nhau. Mấy vị quan khác không hiểu rõ bên trong khác biệt thế nào, chỉ nhìn con số ghi trên bản thảo thì đại khái còn phân biệt được vài phần.
Suốt một ngày tự mình xắn tay làm việc, người dưới trướng Phương Du, đứng đầu là Nguyên Thụy Diêm – một viên ngoại lang – cùng với hai người chủ sự, thêm các chức sự nhỏ như sở chính, sở phó, sở thừa, tính cả Phương Du thì có bảy người. Ngoài ra còn có các đại sứ, phó sử, mấy tiểu quan nữa, nhưng họ không theo Phương Du ra khỏi nha môn, vì Công Bộ còn cần người trấn giữ.
Đám quan viên khi mới đi cùng Phương Du ra khỏi thành còn khách khí nịnh nọt, cẩn thận dè dặt, nhưng sau một ngày bị bắt làm việc chân tay như dân thường, ai nấy đã chẳng còn tâm trạng giữ dáng vẻ khách sáo, y quan chỉnh tề gì nữa. Mồ hôi ướt đẫm, người thì lấy quạt hương bồ phe phẩy, người thì lau trán thở hổn hển. Cuối cùng, cả đám cùng ngồi dưới bóng cây xem thành quả hôm nay mình cùng Phương Du vất vả tạo nên.
Một người không nhịn được hỏi:
“Phương đại nhân, thứ này rốt cuộc là để làm gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play