Nhờ có Tấn Vương ngày đêm đốc thúc, lục lễ tiến hành rất nhanh, chưa đầy nửa tháng, các trình tự sính lễ đều đã đâu vào đó.
Hôm nay, Minh Châu đang đứng trước gương đồng thử váy áo. Nàng chọn một thân yên lụa màu phấn đào, mềm mại như khói sớm, thướt tha như mây chiều. Hôm nay nàng muốn hồi Cẩm Tâm Các một chuyến, không phải để thu thập gì, mà là để khiến cho Hồng Cô – cái lão bà chuyên chê nàng thấp hèn – tận mắt nhìn thấy, nàng Minh Châu nay đã là người mà ả không thể với tới, là đích thân Tấn Vương cưới làm chính thất, là Tấn Vương phi tương lai.
Nhưng…
Minh Châu nhíu mày, nhìn đám trang sức mà Tấn Vương sai người mang tới.
Phần nhiều là vàng bạc thô tục, khảm đá quý to như móng tay cái, vừa nặng vừa kệch cỡm, hoàn toàn chẳng ăn nhập gì với khí chất trang nhã mà nàng đang mang. Nàng mặc áo váy nhẹ nhàng như gió sớm, sao lại phối với những vật nặng nề, rườm rà như thế này?
Đúng rồi!
Nàng nhớ tới, lúc trước Lâm Cẩm Hi từng đưa nàng một hộp đông châu. Khi ấy nàng quá phấn khích vì được theo Tấn Vương rời đi, nên quên mất, chưa kịp mang theo. Nếu đã là của nàng, vậy hôm nay liền cùng mang về luôn một thể!
Mấy ngày nay, Tấn Vương bận rộn lo liệu hôn lễ, không có mặt ở phủ. Quản gia được dặn dò kỹ càng, đối với Minh Châu kính cẩn vô cùng, chẳng khác nào đối đãi với một vị chủ mẫu thực thụ.
Khi nghe nàng nói muốn hồi Cẩm Tâm Các, quản gia mặt mày liền biến sắc, cả người đều lộ ra ý cự tuyệt mãnh liệt.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play