Tuy rằng Uy Viễn hầu vẫn còn chìm trong giấc ngủ mê man, chưa từng hé mắt nhìn qua một lần, nhưng Vương Xuân Hoa vẫn nhìn ra được khí tức thâm trầm nơi người hắn. Hắn như mãnh hổ đang ngủ quên, bề ngoài chẳng có chút uy hiếp, nhưng kỳ thực là móng vuốt đã thu lại, chờ đúng lúc sẽ thức tỉnh, rồi cho kẻ địch trước mặt một đòn chí mạng.
Khi Khương Minh Đức trở về thì trời đã nhá nhem tối.
Hắn đem thuốc dẫn vừa mua điều chế lại một lần nữa, rồi lại tự mình sắc một chén thuốc, bưng đến bên giường Uy Viễn hầu, sắc mặt phức tạp, chậm rãi đút từng ngụm.
Uy Viễn hầu mí mắt khẽ động, tuy cuối cùng vẫn chưa tỉnh lại, nhưng Khương Minh Đức biết—nhiều lắm cũng chỉ một hai ngày nữa thôi.
Sau khi rửa sạch chén thuốc, lúc hắn trở vào phòng bếp thì vừa hay đụng phải Vương Xuân Hoa đang thẫn thờ thất thần.
Ánh mắt nàng nhìn hắn vừa sợ hãi, vừa hoang mang, lại xen lẫn đôi chút chột dạ và không dám tin tưởng.
Trong lòng Khương Minh Đức khẽ động, ánh mắt thoáng tối đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play