Mọi chuyện xảy ra quá đỗi bất ngờ, đến nỗi không một ai ngờ được Minh Châu lại dám lớn gan đến thế. Ngay cả Ngụy Ngọc, lúc trao thanh chủy thủ cho nàng, trong lòng chỉ thoáng hiện một ý niệm—nếu nàng thật sự dám động thủ thì sao? Nhưng ý niệm ấy rất nhanh đã bị hắn đè ép xuống.
Trong mắt hắn, Minh Châu tuy rằng ương ngạnh bướng bỉnh, lại là một tiểu thư được nuông chiều từ bé đến lớn, cùng lắm chỉ là một tiểu cô nương được sủng ái mà sinh hư. Dù rằng ký ức về quãng thời gian ở biên quan đã mơ hồ như sương khói, song hắn vẫn còn nhớ rất rõ lần đầu tiên gặp lại nàng sau khi tỉnh táo.
Khi ấy, nàng hệt như con mèo nhỏ, vừa nũng nịu vừa giận dỗi, ôm chặt lấy Thẩm Trọng, bị con dơi hoảng sợ đến mức không dám nhúc nhích.
Một tiểu cô nương như vậy… Một tiểu cô nương như vậy…
“Điện hạ!”
Phía sau vang lên tiếng gió rít, một tên ám vệ nãy giờ ẩn thân lập tức phi thân tới, đỡ lấy thân thể suýt ngã của Ngụy Ngọc.
Thế nhưng ánh mắt của Ngụy Ngọc lại vẫn dừng lại trên người Minh Châu, không hề rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT