Tiết trời đã gần sang đông, sáng sớm cùng chiều tối lại thêm phần giá lạnh, ai nấy trước khi ra cửa đều ưa khoác thêm mấy lớp áo cho ấm mình.
Dù trời có lạnh đến đâu, thì khi có người khoác một chiếc áo choàng rộng thùng thình, quấn kín từ đầu đến chân, lại còn che mặt bằng một tấm mành lụa, tất cả người qua đường đều không khỏi liếc nhìn mấy lần, đi xa rồi vẫn còn tò mò ngoái đầu lại nhìn.
Từ Thành Huy kéo khẩu trang trên mặt lên cao hơn một chút, lại chỉnh lại màn lụa trên đầu, rồi xoay người quay lưng về phía dòng người đông đúc nhất, để chắc chắn rằng sẽ không bị ai nhận ra.
Chỉ đến khi đám người đi làm kia đã đi khuất, hắn mới ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm cây chổi cầm trong tay, thứ lổn nhổn đến mức cầm cũng thấy khó chịu rồi thở dài thật sâu.
Nửa đời sống trong vinh hoa quyền thế, giờ lại cúi mặt đi làm thứ việc thế này, bảo sao mà hắn không nuốt trôi nổi.
Những ngày lao dịch, phải ở trong nhà giam tạm của Ty Trị An, không được về nhà, chỉ người thân được phép mang đồ ăn thức uống đến cho.
Ngày đầu tiên bị giam, hắn co ro thu mình nơi góc tối trong ngục, tự vây khốn chính mình, chẳng buồn để mắt tới ai, càng không buồn nhớ tới chuyện phải ra ngoài làm việc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play