Bao năm trôi dạt, bấy lâu đói khổ, đối với họ, ruộng đất chính là nhà, là bến đỗ bình yên giữa cõi trần giông gió.
Chỉ cần tưởng tượng đến cảnh được cúi mình gieo trồng giữa thửa ruộng thân thuộc, trong lòng đã dấy lên một thứ cảm giác vững chãi, an ổn khó gọi thành tên.
Còn bọn dân huyện thành gốc thì phần lớn không làm nông, bọn họ hoặc là thợ thủ công, hoặc là buôn bán hàng vặt ven đường.
Tuy sống cũng cực nhọc, nhưng so với việc tay cuốc tay cày, ngày ngày cặm cụi ngoài nắng sớm mưa chiều, vẫn xem như thong thả hơn phần nào.
Nhưng đất đai ấy là thứ ai ai cũng thèm muốn.
Huống chi giờ đây cảnh buôn bán đình trệ, nghề cũ chẳng còn đường xoay, thì đem sức ra đổi lấy cơm ăn áo mặc, lại còn có thể giữ được cả nhà bình an, chẳng cần người khôn mới biết nên chọn đường nào.
Tôn Viễn đứng giữa đám đông, rõ ràng cảm nhận được ánh mắt mong đợi từ bốn phía.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT