Ở đâu có người, ở đó liền phát sinh nhu cầu.
Mà đối với một huyện thành vừa bị trận hồng thủy càn qua, giờ lại thêm ôn dịch hoành hành, thì mọi nhu cầu đều chẳng có cái nào được thỏa mãn.
Lòng người vì thế bấp bênh xao xác, chẳng có chút an ổn.
Tôn Viễn thì gần như đã sầu tới mức phát điên.
Nhà hắn bao đời nay đều là thợ rèn. Nghề rèn tuy vất vả cực nhọc, nhưng rốt cuộc cũng là một nghề có ăn, đủ để nuôi sống cả một nhà, chẳng đến nỗi phải lo cơm áo.
Nào ngờ chỉ vì một chút sơ sẩy, lỡ đắc tội với đám quân gia, liền bị người ta bắt cóc đi, trong lúc mơ mơ màng màng bị khiêng tới một nơi thung sâu núi thẳm, tỉnh dậy bốn bề đều là người lạ mặt, ai nấy thân mình bốc mùi hôi thối, cả người gầy trơ da bọc xương, chẳng khác gì đám dân chạy nạn vừa thoát chết.
Đợi đến khi người gần như tỉnh cả, liền có quân gia bước tới, từng cước đá cho tỉnh hẳn, rồi lạnh giọng bảo:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT