Nhưng giận thì giận, hắn nào dám để cả đám người này chần chừ ngoài cửa viện, lỡ đâu binh lính đuổi đến thì mất mạng như chơi.
Hắn dậm chân mấy cái nặng nề, rồi đẩy tung cánh cửa gỗ mối mọt, dẫn cả bọn lách vào trong viện.
Tuyên Ninh lúc này mới hiểu vì sao Giang Đại lại dừng chân nơi đây.
Viện này không rõ đã bao năm không người sửa sang, nhà cửa xiêu vẹo, tường vách đổ nát, chẳng còn gian nào nguyên vẹn.
Trong sân hãy còn lưu dấu sinh hoạt, phỏng chừng chủ nhân khi ấy trốn chạy quá vội, nhiều đồ vật còn chưa kịp thu xếp cho ổn.
Tuyên Ninh nhìn theo dấu vết rơi vãi của vật dụng, men theo lối đó bước về phía đống rơm nơi góc tường.
Nào ngờ vừa bước được đôi ba bước, đống rơm như có linh tính, bất chợt run lên, từng cọng từng cọng rớt lả tả xuống đất, để lộ ra khuôn mặt non nớt kinh hoảng đang ẩn nấp bên trong.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play