Lúc này Cố Dao Gia đã đợi ngoài cửa một lúc lâu. Vừa thấy Tô Khanh Khanh bước ra cô lập tức khởi động chế độ mỉa mai. Chưa thấy người đã nghe tiếng:
“Chà, tôi tưởng ai, thì ra là Tô Khanh Khanh à?” Cố Dao Gia vuốt tóc, dáng vẻ khoa trương nhìn quanh một lượt, “Không ngờ lại sa sút đến mức phải đến chỗ thế này làm tiếp rượu? Tô Khanh Khanh, cuối cùng cô cũng có ngày hôm nay!”
Nói xong Cố Dao Gia quay lưng thở phào nhẹ nhõm.
Để nói ra mấy câu độc địa thế này mà phải nâng cao âm lượng giả vờ chua ngoa đanh đá, phải diễn đạt đến nơi đến chốn đúng là tốn công sức thật.
May mà tiểu thuyết và phim máu chó cô từng xem nhiều không đếm xuể, diễn cũng xem như có bài bản.
“Đừng nghĩ ai cũng bẩn thỉu như cô.” Tô Khanh Khanh không thèm nhìn cô lấy một cái lướt qua rời đi.
Vừa rẽ qua góc cô ấy liền bị một tên lưu manh say rượu chặn đường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play