Một hồi chuông chói tai xé tan bầu không khí tĩnh mịch. Trong chăn gối hỗn loạn, một cái đầu ló ra, bàn tay vươn ra kéo chăn xuống để lộ một gương mặt tròn trịa.
Hai mắt còn lưu lại dấu vết rõ ràng của việc vừa khóc xong—sưng đỏ như hai hạt đào, sưng vù đến nỗi khó mà mở mắt nổi.
Cố Dao Gia theo bản năng với lấy điện thoại trên tủ đầu giường, mắt nhắm nghiền không nhìn tên người gọi, lướt tay mở máy: “Alo.” Giọng cô khàn đặc như âm thanh của gỗ khô bị cào qua.
Ngụy Tố Mai nghe ra điều bất thường trong giọng cô, quan tâm hỏi: “Giọng con sao thế? Cảm rồi à?”
Cố Dao Gia lấy tay che ống nghe, xoay người ho nhẹ vài tiếng, xác nhận không có vấn đề gì mới tiếp tục nói: “Không sao đâu, con vừa mới thức.”
Ngụy Tố Mai nghe thấy giọng đã khá hơn, không nghi ngờ gì nữa tiếp tục dặn dò: “Hôm nay là lễ đính hôn của con với Thời Quý Thanh đấy, đừng có đến trễ, nhớ thay đồ nhé, mẹ để sẵn trong tủ rồi đó…”
Giọng của bà Ngụy vẫn chẳng khác trước là bao, chỉ là nội dung nói ra khiến Cố Dao Gia hơi bối rối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT